Hoàng Nguyệt Ly ha hả cười: "Ta rất xin lỗi, vận khí của tỷ tỷ ta từ trước đến nay đều rất tốt."
Nàng cầm lấy sách lật lật, ở trên trang sách thứ nhất, nàng phát hiện có phần giải thích chi tiết về ngọn lửa của linh hỏa thánh thể.
Nghe nói, người có được thể chất thiên phú cần dùng thảo dược tương ứng với thuộc tính để kích thích huyết mạch trong cơ thể, cũng cần phối hợp với công pháp thần cấp là《Thiên Hoàng Cửu Biến》 để tu luyện, nếu không sẽ không chỉ có thất bại, ngược lại còn giống như phế vật, không cách nào cảm ứng được huyền khí thiên địa.
Khó trách Bạch Nhược Ly vẫn luôn bị người xem là phế vật.
Hoàng Nguyệt Ly vỗ vỗ đầu tiểu hài tử, cười nói: "Không nghĩ tới, vật nhỏ này của ngươi vẫn có chút tác dụng, về sau tỷ tỷ sẽ đối với ngươi tốt hơn một chút. Nếu không có việc gì, ta đây sẽ đi ra ngoài tu luyện."
"Ài, từ từ, từ từ đã!"
Thấy Hoàng Nguyệt Ly muốn đi, tiểu hài tử vội vàng từ trên mặt đất nhảy dựng lên, ôm chặt lấy đùi nàng.
"Ngươi đang làm gì?"
Tiểu hài tử nâng khuôn mặt nhỏ lên, nói: "Ngươi không thể đi một mình, mang ta cùng đi ra ngoài đi! Ta ở trong khối ngọc nát này ngây người mấy trăm năm! Sắp buồn chết tiểu gia! Ta muốn đi ra ngoài hít thở không khí!"
"Điều này......" Hoàng Nguyệt Ly ra vẻ do dự, "Trong nhà có thêm một tiểu hài tử lai lịch không rõ, ta làm sao mà giải thích với mọi người?"
Tiểu hài tử nói: "Việc này ngươi không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-de-cuong-phi-phe-tai-nghich-thien-tam-tieu-thu/2533905/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.