Hoàng đế Diệp quốc gật đầu: "Được, trâm đồng ý với Thẩm y tu, từ nay về sau, trên dưới Diệp quốc, bất kỳ kẻ nào cũng không được phép nuôi giấu dược nhân, kẻ nào vi phạm, tịch thu toàn bộ gia sản, trục xuất khỏi Diệp quốc."
Dứt lời, những lời này hóa thành từng chữ vàng bay lên trời, tạo thành hình dáng một đạo thánh chỉ, bay về phía Diệp quốc.
Đó chính là "Kim khẩu ngọc ngôn" của hoàng đế, sẽ hình thành nên pháp chỉ bao phủ cả nước, chỉ cần ông ta còn sống, đạo pháp chỉ này sẽ mãi mãi có hiệu lực.
Tiểu Ngũ ngây ngốc bước ra, lẩm bẩm: "Chẳng lẽ... sau này ta không cần phải trốn tránh nữa sao?"
Thẩm Dao Chu xoa đầu hắn: "Ừm, không cần nữa, từ nay ngươi có thể đường đường chính chính sống dưới ánh mặt trời rồi."
Tiểu Ngũ mừng đến rơi nước mắt.
Ở đằng xa, Minh Tử Du và Minh Tử Đạm đứng trong đám học sinh cũng rưng rưng nước mắt, Minh Tử Đạm nhìn về phía Thẩm Dao Chu, trong mắt tràn đây sự cảm kích và kính trọng.
Thẩm Dao Chu mỉm cười nhìn Tiểu Ngũ, đột nhiên bên tai lại vang lên âm thanh quen thuộc của hệ thống.
[Chúc mừng ký chủ, danh vọng ở Sùng Văn Châu đã đạt đến màu cam, danh vọng của Sùng Văn Châu, Vân Trạch Châu, Trường Yến Châu đều là màu cam, đạt được thành tựu danh tiếng lẫy lừng, đủ điều kiện mở lập môn phái. | Thẩm Dao Chu: "??2?"
Sau khi trở về, Thẩm Dao Chu vội vàng vào hệ thống, quả nhiên thấy hệ thống danh vọng của Sùng Văn Châu đã chuyển
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-dua-vao-y-thuat-tung-hoanh-tu-tien-gioi/1166133/chuong-585.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.