Sau khi chủ trì xong buổi lễ, Hữu Tình cũng đã khá mệt mỏi.
Dù nàng có biểu hiện ra bên ngoài là lạnh nhạt và bình tĩnh đến đâu đi nữa thì nàng cũng chỉ là một con người bình thường, áp lực của việc làm Thánh Nữ đang đè ép đôi vai nhỏ của nàng mỗi ngày.
Nhưng nàng không thể để Nạp Lan gia tộc thất vọng được, nàng đã là quá nhiều người thất vọng rồi.
Nàng sau đó ngủ thiếp đi, đôi vai gầy gò nhỏ bé của nàng chỉ khi lúc nàng ngủ mới có thể buông lỏng khỏi những trách nhiệm mà nàng phải gánh vác.
Nàng lần này lại mơ một giấc mơ kỳ lạ.
Nàng mơ thấy mình đang ở một chiến trường khốc liệt, từng tiếng gào hét vang rung trời, pháp thuật, Khí Linh va chạm vào nhau kịch liệt.
Bỗng có một bóng đen khổng lồ từ trên cao hạ xuống dùng bàn chân to lớn của nó san bằng hết thảy ...!kể cả nàng.
Nàng bừng tỉnh sau khỏi giấc ngủ, lại thấy bản thân mình lại trở về nơi âm u đó, trên bụng nàng đang nằm là con vịt Ma Chủ - thứ có thể làm khiếp sợ cả Chân Võ đại lục.
"Dậy rồi à ?" - Vịt Ma Chủ hỏi.
"Ân, ta đã dậy."
Nàng nhìn ngắm xung quanh, lại cảm nhận cái thân xác này.
Nàng nhẹ nhàng đặt Vịt Ma Chủ xuống dưới giường.
Nàng lại một lần nữa đứng trước gương lớn, nhìn ngắm bản thân lúc này trong gương, rồi bất giác ...!nàng nhảy múa.
Trong căn phòng nhỏ, một cô bé xinh đẹp như tinh linh đang khiêu vũ một mình.
Dù thân hình nhỏ bé, dù
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-khong-lam-thai-tu-phi-ta-muon-lay-lao-ba/795587/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.