“Tiểu ca ca, tiểu ca ca, huynh tới rồi” Nghe ngoài cửa có tiếng ngựahí quen thuộc, Miêu Nhi cao hứng từ trong phòng mình chạyra.
Nửa năm không thấy, Miêu Nhi rõ ràng đã cao lên rất nhiều,hơn nữa theo tuổi càng lớn nét trẻ con cũng bớt đi, quần áo trênngười cũng có vẻ chững chạc hơn, cùng với một số thói quen củangười lớn, chỉ cảm thấy so với tuổi thực tế liền lớn hơn rất nhiều,khó trách A sao đã muốn nghĩ đến chuyện đính hôn.
“Miêu Nhi, xem ca ca mang về cho em thứ tốt gì nè?”
“Ta cũng không phải tiểu hài tử, không cần mỗi lần đều mang đồăn về cấp ta”
Miêu Nhi bất mãn oán giận nói, vài năm nay, mỗilần Lý Học Tuấn trở về đều mang cho mình một chút đồ ăn vặt củacác nơi, kỳ thật, từ khi hai đứa đệ đệ song sinh của mình ăn đượccác món ăn vặt tới nay, tuyệt đại bộ phận đồ ăn đều vào trongbụng của hai chúng nó, kiếp trước, gặp qua đủ thứ các loại đồ ănvặt, tự sẽ không đem các thứ có hương vị bình thường như thế nàyđể vào mắt, chính là cảm thấy không muốn cô phụ một phen tâm ýcủa Lý Học Tuấn.
“Biết là Miêu Nhi của chúng ta nay đã lớn, đồ ăn vặt các thứ thật ralà mang cho Vương Hưng cùng Vương Tổ ăn, xem, mấy thất bốnày năm nay trong kinh đang rất là thịnh hành, vốn địnhcho người may rồi, nhưng nghĩ lại vóc người của ngươi có lẽ sẽthay đổi nên đem theo mấy thất bố trở về, phiền toái Vương saosao làm giúp cho”
Lý Học Tuấn ở trong lòng cười thầm, vẫn là thíchbộ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-khong-muon-sinh-hai-tu/77742/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.