Thích Dung mỉm cười, ra vẻ bí hiểm nói: "Ta còn có chuyện khác phải làm, La thiếu hiệp hãy tự mình về đi."
La Huyền ngẩn người: "Cô đi rồi, làm sao ta giải thích với nhóm Từ thiếu hiệp đây?"
Thích Dung nói: "Ta đi đường ta, chẳng liên quan gì đến huynh, huynh sợ gì chứ."
La Huyền nhìn nàng một lúc rồi hỏi: "Cô nương định đi đâu?"
Thích Dung nhướng mày: "Vốn dĩ vào thành Hoành Dương ta đã định cắt đuôi bọn họ rồi, ta đi đâu sao có thể nói cho huynh được, trừ khi huynh muốn đi cùng ta?"
La Huyền cúi đầu nghiêm túc suy nghĩ, thật sự do dự một lúc, Thích Dung lại cười trêu chọc, cố ý nói: "Đáng tiếc, việc của sơn trang Thanh Phụng ở Hoành Dương không thể thiếu huynh được đâu."
La Huyền nghĩ ngợi, thấy nàng nói cũng không sai, bèn đáp: "Thích cô nương đã sớm chuẩn bị rời đi, sao còn dẫn ta đến đây?"
Thích Dung có chút trách móc nói: "Ta đang định chạy trốn, huynh lại đột nhiên xuất hiện. Nếu ta bỏ chạy trước mặt huynh, một là dễ bị Yến Ngọc phát hiện, hai là ta không biết khinh công của huynh thế nào, nhỡ huynh giỏi hơn ta, đuổi kịp ta, chẳng phải công cốc rồi sao. Đúng lúc ta cũng tò mò vì sao huynh đến Hành Dương, nên tiện thể để huynh đi theo một chuyến."
Vùng hoang vắng này cách quán trọ nửa thành, dù có gây ra động tĩnh lớn thế nào, Từ Yến Ngọc cũng không nghe thấy.
La Huyền lại hỏi: "Chẳng trách cô nương hỏi khinh công của ta thế nào, vậy bây giờ thì sao?"
Thích Dung
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-khong-phai-doa-kieu-hoa/2138551/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.