Hàn Vũ Thiên nhìn qua một đám tộc nhân và nô bộc của Hàn gia nói:
"Phản tộc sẽ có kết cục như họ, tận tâm trung thành thì tương lại ta sẽ cho các ngươi lợi ích to lớn."
Hàn Vũ Đạo ra hiệu cho đám người dọn xác, lão nhìn Hàn Vũ Thiên phía dưới nói:
"Thiên nhi, con trở về thư phòng đọc sách đi, tổ phụ sẽ giúp con giải quyết mấy chuyện ở đây."
Hàn Vũ Thiên nhẹ gật đầu thi lễ với Hàn Vũ Đạo và bốn vị gia chủ, hắn bước đi ra khỏi cửa thì truyền tới một đạo thanh âm:
"Hàn An và Hàn Phúc giúp ta tìm một ít vật dụng luyện đan."
Hai người trẻ tuổi tên Hàn An và Hàn Phúc nhìn nhau, hai người bọn họ nhìn về phía Hàn Vũ Đạo thì thấy đại gia chủ nhẹ gật đầu, Hàn Tuyên vung tay lên liền có một túi nhỏ rơi ở trêи tay Hàn Phúc.
Hàn Tuyên ngũ gia chủ nhìn thì thờ ơ với chuyện trong gia tộc, nhưng là người quản lý tài sản Hàn gia rất tốt, giỏi tính toán dù một đồng cũng không thiếu.
Nhìn thì chỉ nhỏ bằng nắm tay, nhưng đó là túi trữ vật có diện tích 10 trượng, bên trong chứa linh thạch.
Đương nhiên không thể dùng vàng bạc để mua như sinh hoạt thường ngày, tu sĩ mua đồ vật thường dùng linh thạch làm tiền tệ chính để lưu thông, mua thiên tài, địa bảo, tài nguyên, tài liệu đều là dùng tới linh thạch.
Hàn An và Hàn Phúc nhanh chóng đi ra bên ngoài theo lời Hàn Vũ Thiên đi tới lầu các mua đồ vật luyện đan.
Ở trong thư phòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-la-han-vu-thien/1586477/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.