“Được rồi!”Tần Kha vội vàng rời đi.
Đi vào một cửa hàng.
Ông chủ tận mắt nhìn thấy Tần Kha đổ thuốc vào trong ống hút của cốc trà sữa, chậc chậc hai tiếng nói: “Không thể không nói, tiểu tử ngươi thật biết chơi, hồi trẻ ta cũng từng chỉnh tình địch, nhưng mà không có ác như ngươi!”Tần Kha nghĩa chính ngôn từ: “Ông chủ, ta là chính nhân quân tử đấy! Hơn nữa người kia không phải tình địch của ta!”[Đinh, tâm tình tiêu cực đến từ con buôn thuốc giả trong chợ đen +200!]Con buôn thuốc giả: Chính nhân quân tử? Có chính nhân quân tử nào hạ thuốc xổ người khác không?Hả?Thuốc giả?Tần Kha hơi nhíu mày: “Ông chủ, thuốc này của ngươi không phải thuốc giả đấy chứ?”Ông chủ lập tức vỗ ngực cam đoan: “Sao có thể là thuốc giả được, ta chính là thương gia có lương tâm.
Loại thuốc vừa bán cho ngươi, chỉ cần một chút thôi, là có thể để người phun đến run chân!”Tần Kha suy tư nói: “Vậy ta đổ hết vào thì sẽ như thế nào?”Biểu cảm của ông chủ trở nên nghiêm túc: “Việc này… ta chưa từng thử qua, tiểu huynh đệ, ngươi làm như vậy, sẽ chơi chết người đây!”Tần Kha hỏi: “Có thuốc giải không?”Ông chủ gật đầu: “Có, nhưng bán hết rồi!”Tần Kha cạn lời: “Vậy ngươi nói thẳng là không có cho xong!”Ông chủ nói ra: “Cái đồ chơi này có thuốc giải nha, chỉ là bán hết rồi!”“…”“Đúng rồi, ông chủ, ngươi biết nơi nào bán Phượng Tiên Hương và Băng Hỏa Tinh không?”! Bên này, Vương Cương và Trương Hữu Dung vừa cười vừa nói đi vào trong một cửa hàng.
Trương Hữu Dung nhìn đồ trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-la-nguoi-tot-cac-nguoi-lai-goi-ta-la-tai-hoa/534717/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.