Khi tôi nhấc giày cao gót bước xuống lầu thì thấy một hình ảnh cực kỳ thê thảm. Trên chiếc xe của Vân Dịch Phong kia cư nhiên chất đầy phân mèo.
Tối qua, bất quá tôi cũng chỉ oán thán trong lòng có hai câu, không ngờ con mèo kia lại bụng dạ hẹp hòi như thế.
Hơn nữa, còn không biết rụt rè.
Nhưng nhìn đồng hồ, thấy sắp không kịp rồi. Vì tiền thưởng của tôi, vì tôi không muốn đi quét dọn nhà vệ sinh, nên tôi chỉ có thể tạm thời vứt chiếc xe của Vân Dịch Phong ra khỏi suy nghĩ.
Xoay người, đang định phi nước đại thì bất ngờ đâm thẳng vào một bức tường thịt. Mà cùng ở thời điểm bị tôi va phải, bức tường thịt kia như tránh rắn rết, nhanh chóng thi triển Lăng Ba Vi Bộ lùi về sau một thước.
Sau khi bình tĩnh lại, tôi nhìn thấy chủ nhân của chiếc xe – Vân Dịch Phong.
“Ngươi trốn nhanh như vậy để làm gì?”. Tôi tò mò, “Cứ như là ta muốn ăn thịt ngươi vậy.”
Vân Dịch Phong không nói câu nào, nhưng ánh mắt kia chính là sự khẳng định.
Tôi đột ngột bừng tỉnh, đối với hắn mà nói, tôi chính là sao chổi a.
Cũng khó trách, ngay cả chim nhỏ cũng bị tôi coi là dây thừng mà kéo, Vân Dịch Phong có thể không nghẹn khuất, có thể không đề phòng, có thể không tránh xa tôi sao?
Lúc này sắc mặt Vân Dịch Phong không thể thối hơn được, mà còn có phần hốc hác giống như là cả đêm không ngủ.
Tôi nghi hoặc: “Sớm như vậy ngươi tới làm gì? Lẽ nào mệnh căn thật sự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-la-thuc-sac/2107011/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.