Dịch: Thỏ Con Lạc Đường
Biên: Hoa Gia Thất Đồng
Hai mắt A Sửu phiếm hồng rưng rưng. Thấy khó mà dối gạt được Tô Trần, biết không thể nào che giấu nổi nữa, nó bỗng dưng “oa” lên một tiếng rồi ngồi phệt xuống đất gào khóc nức nở. Nó biết nó không thể nào che giấu được nữa. Nó không thể dối gạt Tô Trần.
Từ lúc gia nhập Thiên Ưng Môn đến nay đã hơn nửa năm, A Sửu quả thật đã chịu quá nhiều uất ức. Thế nhưng, không có ai lắng nghe nó kể lể. Bao nhiêu khổ sở, nó chỉ đành tự giấu vào lòng, một mình chịu đựng.
Sau khi khóc một trận để trút ra hết bao uất ức, A Sửu gạt nước mắt, quyết định đem hết tất cả những chuyện xảy ra trong hơn nửa năm qua, từ lúc nó gia nhập Thiên Ưng Môn đến nay, mà kể hết cho Tô Trần.
Chuyện là, sau khi tạm biệt Tô Trần, A Sửu liền đến tham gia cuộc tuyển chọn đệ tử ngoại môn của Thiên Ưng Môn. Chỉ tiếc khả năng của nó không đủ, nên không thể vượt qua cuộc sát hạch tuyển chọn đệ tử lần đó.
A Sửu vất vả nài nỉ người quản sự rất lâu mới có thể nhận được cái gật đầu đồng ý của hắn, chấp nhận để nó ở lại Thiên Ưng Môn làm lao dịch trong ba năm, sau đó mới chính thức trở thành đệ tử ngoại môn của Thiên Ưng Môn.
Tô Trần nghe đến đó bất giác nhíu mày, trong lòng cảm thấy khó chịu.
Mấy lời nói dối này của tên quản sự Thiên Ưng Môn cũng chỉ có thể lừa được những tân đệ tử
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-la-tien-pham/243257/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.