Từ Bắc Vọng dường như có thể tưởng tượng ra cảnh Diệp Thiên một mình xông vào bí cảnh cửu tử nhất sinh và sự vui sướng của hắn khi vô tình lạc vào lăng mộ rồi giành được truyền thừa.
“Diệp Thiên, ta hy vọng ngươi sẽ tiếp tục cố gắng, để ta có thể sớm thăng cấp lên cảnh giới Chí Tôn.”
“Mà thôi quên đi, nếu chỉ dựa vào một mình ngươi, con đường đạt cảnh giới Chí Tôn của ta không biết đến ngày tháng năm nào nữa.”
Từ Bắc Vọng đi qua lại dọc theo đài cao.
Chỉ một Diệp Thiên thôi là không đủ, hắn phải nhắm vào mấy người có khí vận tốt mới được.
Càng nhiều càng tốt.
……
……
Mới tờ mờ sáng ngày hôm sau.
Một quần thể kiến trúc chiếm cứ diện tích hơn ngàn mẫu đất ở Hoài Chân Phường, nơi đây chính là Lục Phiến môn đại danh đỉnh đỉnh, chuyên phụ trách điều tra vụ án, truy nã nghi phạm, bao gồm cả cai quản công việc giang hồ, trừ yêu diệt ma, trừ hung diệt bạo, phát huy thiện hiền.
Mỗi một châu huyện ở Đại Càn đều có phân bộ của Lục Phiến môn. Có thể nói, bọn họ đã dùng phương thức giống như mạng nhện để xâm nhập vào mọi ngõ ngách của Đại Càn.
Mai Hoa Ti là bộ phận tình báo do hoàng đế trực tiếp cai quản. Nhưng Tuyên Đức đế lúc này vẫn đang nửa chết nửa sống, cho nên hoạt động của Mai Hoa ti triệt để độc lập với triều đình.
Còn Lục Phiến môn lại lệ thuộc Tam Pháp ti, Hình bộ, Đại Lý tự, Ngự Sử đài, cho nên bị giới hạn đủ mọi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-la-tuy-tung-cua-nu-phan-dien/1065402/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.