Gió núi phần phật thổi bay tà áo trắng, từ xa nhìn lại tựa như một lá cờ cô độc mà tuyệt vọng.
Hắn đứng sừng sững trên vách đá vạn trượng, quay lưng vào thiên địa mênh mông hắc ám.
Đôi mày kiếm hiện lên con ngươi huyết sắc cực kỳ đáng sợ, xích sắt bao phủ cả khuôn mặt, dường như muốn gắt gao bóp chặt đầu hắn ta.
Từ Bắc Vọng cảm thấy đầu choáng mắt hoa, gần như không đứng thẳng nổi.
Hắn chậm rãi ngồi xổm người xuống, cảm thấy cô độc cùng mỏi mệt hơn bao giờ hết.
“Từ… Từ công tử…”
Thanh âm yếu ớt phát ra từ trong màn đêm tĩnh mịch, cho nên lại càng rõ ràng hơn nữa.
Bên vách núi xuất hiện một đôi bàn tay thô ráp tràn đầy vết máu, tên kiếm khách buộc eo bằng dây leo, đang leo lên trên vách đá.
Từ Bắc Vọng bỗng nhiên mở mắt, bắt lấy cánh tay, dùng hết sức lực cuối cùng của mình để kéo tên kiếm khách lên.
Toàn thân hắn ta dính đầy tinh huyết xanh vàng, làn da bị mài rách, lộ ra gân xương, trông vô cùng thê thảm.
“Trứng đâu?”
Từ Bắc Vọng lạnh lùng quát lớn.
Tên kiếm khách thở hổn hển, gian nan giương mắt, gan mật như bị vỡ ra, bị hù dọa đến nỗi suýt rơi lại về vách núi.
Tên kiếm khách nhìn thấy đỉnh đầu ác liêu có từng đóa từng đóa mây đen quỷ quyệt không ngừng vờn quanh, tựa như quỷ vực đang thống khổ giãy dụa vì nghiệp hỏa thiêu đốt, tội nghiệt chìm nổi.
Từ ác liêu này, đến tột cùng đang tu luyện cái gì?
“Ta hỏi ngươi, trứng ở đâu?”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-la-tuy-tung-cua-nu-phan-dien/1065598/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.