Trong Phong sào truyền ra giọng của Phong hậu, mang theo ý vị kỳ lạ, khiến Cổ Trần nổi da gà, đừng nói là bị Phong hậu này theo dõi nhé?Vèo!Đang lúc này, sâu trong Thiên Khư bỗng nhiên lao ra một bóng dáng, nháy mắt xông vào Hỗn Độn- Đó là! Cổ Trần con ngươi co rút nhìn thân hình đột nhiên xuất hiện kia, quá nhanh, căn bản không có biện pháp bắt giữ.
Thậm chí bóng dáng kia toát ra hơi thở không kém hơn hai tồn tại cường đại Phong hậu, Thanh hồ.
- Cấm Kỵ hải?Đột nhiên, Phi Hồng ở bên cạnh phát ra tiếng la giật mình, vẻ mặt kích động và phấn khởi.
Nàng không nói nhiều, trực tiếp bay lên, cưỡi quan tài máu lao vào khe nứt Hỗn Độn, khiến Cổ Trần không kịp phản ứng.
- Này, nàng định làm gì?Cổ Trần cực kỳ kinh hoàng, lập tức đuổi theo.
Phi Hồng vẻ mặt sốt ruột nói:- Thiên Đế, mặc kệ ta đi, là Cấm Kỵ hải! Ta vừa cảm ứng được hơi thở của Cấm Kỵ hải, ta muốn trở về Cấm Kỵ hải!Nàng một đường lao nhanh, cưỡi quan tài máu không quay đầu lại xông vào khe nứt Hỗn Độn.
Sâu trong Thiên Khư, một khe nứt Hỗn Độn vắt ngang nơi đó.
Vèo!Chỉ thấy một luồng sáng đỏ bắn tới, nhì kỹ thì là một quan tài máu, một thân hình yêu kiều đứng trên đó, đúng là Phi Hồng.
- Mau dừng lại!Phía sau truyền đến một tiếng hét lớn, Cổ Trần đuổi theo đến gần, muốn ngăn lại Phi Hồng, nàng hành động quá đột nhiên, khi hắn phản ứng lại thì đã không kịp.
Phi Hồng vẻ mặt kiên định nói:- Thiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-man-hoang-bo-lac/1071975/chuong-1871.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.