Thú tộc thủ vệ cứng người, muốn kêu cũng kêu không được.
Hắn trợn mắt, cuối cùng nhũn ra ngã xuống đất, bị âm thầm giết chết ngay trước lối vào của sơn cốc.
Bóng đen kia chính là Cổ Trần, hắn nhanh như thiểm điện đâm một kiếm xuyên qua người tên thủ hộ, giết chết đối phương.
Sau khi giết xong đối phương, Cổ Trần không hề chần chờ, lập tức kéo thi thể vào bên trong một bụi cỏ, lục soát một hồi thì tìm ra được một khối ngọc bài.
- Cấm?Cổ Trần đánh giá ngọc bài, phía trên có khắc hoa văn, hẳn là thứ dùng để mở ra cấm chế ở lối vào sơn cốc.
Hắn cầm ngọc bài đi đến trước lối vào sơn cốc, thân thể hắn xuyên qua cấm chế bước vào bên trong, không gặp bất kì trở ngại nào.
Thấy như thế, Cổ Trần thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng vào được.
Vừa bước vào sơn cốc, chỉ thấy một cỗ linh khí nồng đậm xông vào mũi, hắn cảm giác được lỗ chân lông toàn thân đều đang mở ra, tham lam hấp thu linh khí nơi này.
- Linh khí thật đậm, còn có cả mùi linh dược.
Hai mắt Cổ Trần sáng lên, hắn lặng lẽ đánh giá chung quanh, sơn cốc này không lớn, nhưng bên trong dày đặc linh khí.
Bên trong sơn cốc là từng mảnh Dược điền đã được khai thác, có người đang trồng trọt dược tài, linh khí tràn ngập, nuốt mây nhả khói.
Đây đều là linh dược, linh khí đậm đặc khến Cổ Trần nhìn mà lòng như lửa đốt.
Quả nhiên là một mảnh Dược viên lớn, ước tính ở đây có ít nhất mấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-man-hoang-bo-lac/1074118/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.