"A!"
Hoàng Dục hét lên một tiếng, sợ hãi đến mức bật ngón tay ra, ngay cả chính mình cũng không dám chạm vào má nữa.
Thế nhưng, anh ta vẫn có thể cảm nhận rõ ràng thứ gì đó đang di chuyển trong lớp thịt trên má mình, nó đang vùng vẫy.
Thứ đó không ngừng đẩy ra bên ngoài, kéo căng da thịt của anh ta, như thể muốn xé rách da thịt và xương của anh ta ra từng mảnh.
Hoàng Dục tận mắt nhìn thấy ánh mắt của những người khác trở nên kinh hãi.
Anh ta run lẩy bẩy, giọng nói run rẩy: "Đây là cái gì?! Trên mặt tôi, trên mặt tôi mọc ra thứ gì vậy?"
Anh ta bất chợt quay người túm lấy Phó Lan, nhưng Phó Lan hoảng sợ hét lên, lùi lại phía sau!
Hoàng Dục chộp hụt, lập tức loạng choạng lao về phía những người khác, mắt đỏ hoe: "Mọi người giúp tôi, cứu tôi với, cứu tôi với!"
Dưới kẽ tay của anh ta, thứ bên dưới da thịt bên má trái bất ngờ duỗi dài ra, nhô lên thành một khối u lớn-
Hoàng Dục đau đớn hét lên.
Giả Thanh run rẩy nói: "Hình dạng này-"
Rõ ràng là hình dạng của một cánh dơi!
Bên trong cơ thể Hoàng Dục cũng đang nuôi dưỡng một con dơi!
Hoàng Dục lảo đảo đến trước mặt Tống Ngưỡng, Tống Ngưỡng đưa tay giữ lấy bờ vai anh ta.
Hoàng Dục ngước đầu lên, ánh mắt đầy tuyệt vọng nhìn về phía anh, nhưng người đàn ông chỉ im lặng.
Dần dần, Hoàng Dục trở nên yên lặng.
Đôi mắt anh ta đầy tơ máu, nhưng biểu cảm lại trống rỗng.
Anh ta cúi đầu, ngẩn người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-mo-nha-an-toan-o-the-gioi-vo-han-luu/2979876/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.