🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đã ngồi xuống thì không thể nhận đơn được. Hương thơm của cơm chiên phi tới đây rồi, mùi thịt mùi cá hấp dẫn thế này tay làm sao ấn nút nhận được. Các vị khách à, xin lỗi chúng tôi tạm mất sóng.

Nhóm nam shipper vừa thầm xin lỗi khách vừa cúi đầu ăn. Ăn được một nửa mới chấp nhận đơn. Đầu bếp làm xong kịp lúc ăn xong, lấy đồ ăn là vừa đẹp.

Bên ngoài cửa quán có một nhóm cô gái đứng. Trong đó có một cô gái hướng điện thoại về bảng hiệu của quán hỏi người trong màn hình.

“Mỹ Kỳ ơi có phải ở đây không?”

Tiếng Mỹ Kỳ từ trong vang ra: Đúng rồi đó Phi Ý. Nhớ nhé, nhớ mang đỉnh lưu về cho tớ nha.

“Ok sẽ mang đỉnh lưu về gặp cậu.”

Phi Ý tắt điện thoại nói với mấy cô gái bên cạnh đúng là quán này rồi đi vào.

Mỹ Kỳ hôm qua tình cờ đi ăn tối ở đây, về dành nguyên một buổi kể quán ăn này tốt ra sao, hương vị màu sắc món ăn tuyệt thế nào. Còn nói là món ngon nhất cô ấy được ăn.

Cũng tại cô ấy mà nửa đêm cô còn phải đi pha mì tôm chống đói, nhưng nhìn ảnh thì thật sự vẫn thèm không chịu được.

Trưa nay tranh thủ nghỉ trưa đi ăn bằng được. Đáng tiếc đoàn của Mỹ Kỳ phải quay đến muộn, cô ấy trong đội tạo hình không bỏ đi được, phải đợi hoàn tất mới được nghỉ.

Nhóm cô ấy vừa bước vào nhìn không gian rợp mát bóng cây, bàn ghế gỗ cùng ngôi nhà cổ mộc mạc đã rất thích. Nhưng mà bàn ngoài đã kín người đành phải vào trong phòng. Bên trong cũng bày biện trang trí đẹp mắt.

Tô Giao mở mấy cánh cửa gỗ ra, dựng thanh gỗ chống lên rồi nhìn không khí bên ngoài sân đang náo nhiệt ăn uống.

Bàn ngồi gần cô thưởng thức món ăn với gương mặt đều hài lòng vui vẻ. Ngồi từ trong phòng nhìn ngắm cảnh sắc bên ngoài sân cũng rất thú vị.

“Quán ăn này đặc biệt nhỉ. Không khí im lặng đến kỳ lạ, chỉ có tiếng đũa thìa chạm bát. Khách ở đây cũng lạ, mọi người có vẻ đều tập trung ăn mà không thấy nói chuyện gì với nhau.”

“Nhưng cậu có cảm giác khi bước chân vào đây tự nhiên lòng thấy nhẹ nhõm hẳn không. Cảm giác như thời gian chầm chậm trôi qua, đến làn gió cũng dịu dàng lạ.”

Đàm Đàmvừa chiên cơm vừa thấy đơn hàng nhảy liên tục, nhìn sườn hầm sốt vang không còn nhiều thì nói tiểu Đào cài đặt hết món trên app. Sau đó nhắc gà chỉ còn hơn 10 suất nữa thì hết nên cài luôn.

Trưa nay đặc biệt đông khách làm cô chuẩn bị món ăn có chút thiếu, chắc chắn chưa tới giờ nghỉ đã hết rồi.

Đình Kiệt vừa nãy chạy đi giúp người bạn trong đoàn một chút việc, quay về cầm điện thoại lên tính đặt món thì có chuyện kỳ quái xảy ra.

Ở menu của Đàm Gia đã báo hết món, sắp không còn gì để ăn nữa rồi.

Hả? bò hầm sốt hết rồi, gà chỉ còn 2 phần may mà nhanh tay cho vào giỏ hàng kịp, đành mua thêm ba phần đậu hũ nhất phẩm vậy.

Canh chỉ còn đủ 3 phần là hết cũng mua luôn. Lúc thanh toán xong quay ra vào lại thì Đàm Gia báo hết món không nhận đơn. Chuyện quỷ gì đây!!!

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.