🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Người chết tên gọi là Hà Hương, hưởng dương mười chín tuổi. Nguyên nhân tử vong là bị người đánh vào sau gáy đến hôn mê, kế đó bị đẩy đầu chúi xuống giếng, chết ngạt mà mất. Thời gian tử nạn ước chừng vào khoảng giờ Tý đến giờ Sửu.

Chúng nhân trông thấy thi thể nằm dài nơi đất, chẳng ai thốt nên lời, song trong lòng đều nảy sinh bốn chữ: Sát nhân diệt khẩu.

Phủ doãn cho mời Lan Hương, người cùng phòng với Hà Hương, tới thẩm vấn, hỏi rằng:
– Đêm qua người chết có điều chi khác thường chăng?

Lan Hương từ lúc nhìn thấy xác Hà Hương đã khóc không ngừng, thổn thức đáp:
– Đêm qua tỷ ấy bị phu nhân phạt, nô tỳ lo tỷ ấy nghĩ quẩn, nên thức cả đêm chuyện trò khuyên nhủ, mãi đến canh ba mới chợp mắt.

Phủ doãn hỏi tiếp:
– Ngươi có biết vì sao Hà Hương bị trách phạt?

Lan Hương cúi đầu trầm tư một lúc, tựa hồ hạ quyết tâm lớn lao, đoạn nói:
– Nô tỳ cùng Hà Hương vào phủ đã hơn mười năm, tình như tỷ muội. Nay nguyện không giấu điều gì, chỉ mong đại nhân chủ trì công đạo cho tỷ ấy.

– Vậy, ngươi nói rõ đầu đuôi xem thử.

– Chiếc túi gấm kia là do Hà Hương thêu. Hôm qua vài vị bổ khoái đem túi tới hỏi, phu nhân vừa nhìn đã nhận ra đường kim mũi chỉ là tay nghề của Hà Hương. Tối đến ép hỏi, tỷ ấy thừa nhận đã dâng tặng Đại lang. Phu nhân đại nộ, lo việc dây dưa đến Đại lang, nên nghiêm lệnh tỷ không được khai ra, lại dọa nếu tiết lộ nửa lời, sẽ bắt tỷ đi gặp Phật tổ.

Thẩm Gia Gia quay đầu, khe khẽ nói với Thừa Phong:
– Quả nhiên đúng như lời ngươi nghe được vào đêm qua.

Tạ Thừa Phong bỗng thở dài.

– Sao vậy?

– Nếu ta về trễ chút nữa…

– Nếu ngươi về sau lúc Hà Hương bị hại, giữa đêm đen như mực, ngươi chưa chắc đã thấy được hung thủ, trái lại còn có thể đụng mười tám lần tường, hai mươi tám lần cây ấy chứ.

Tạ Thừa Phong tức muốn lấy cánh đập nàng, nghiến răng:
– Thẩm Gia Gia, ngươi định chọc ta tức chết sao!

Thẩm Gia Gia cười khúc khích, nghiêng đầu né tránh. Mũi cánh hắn khẽ chạm sống mũi thanh tú của nàng, động tác quá đỗi thân mật khiến hắn đỏ mặt, vội thu cánh quay đi, chẳng thèm để ý nữa.

Hai người thì thầm nhỏ to, người ngoài nghe chẳng rõ họ nói gì, chỉ thấy một con chim lắm chuyện, khá thú vị.

Phủ doãn quay sang hỏi Lan Hương:
– Nói nhiều vậy, ngươi có bằng chứng gì chăng?

– Có! Tỷ ấy sợ bị diệt khẩu, nên sớm đã viết sẵn một phong thư, bảo nô tỳ giữ kỹ. Nếu có chuyện chẳng lành, giao thư ấy ra, ắt rõ chân tướng. – Nàng ta vừa nói, vừa cẩn thận rút từ trong áo ra một bức thư, dâng lên bằng hai tay.

Lý Tứ vội tiếp lấy, xem qua thấy không có gì khác thường, liền trình lên phủ doãn.

Phủ doãn vừa mở thư, vừa hỏi:
– Hà Hương biết chữ sao?

– Biết ạ, tỷ ấy từng học vài năm, sổ sách trong phủ đều do tỷ ấy ghi chép.

Phủ doãn liếc mắt ra hiệu cho Thẩm bổ khoái, y lập tức lĩnh mệnh, định dẫn người đến chỗ Mã thị lấy sổ sách. Vừa cất bước lại nghĩ, đàn ông vào nội viện bất tiện, bèn gọi cả ái nữ theo cùng.

Sổ sách lấy về dễ dàng. Đem bút tích trong thư đối chiếu, nét chữ khớp hệt. Đích thị thư này do chính Hà Hương đề bút.

Nội dung trong thư cũng tương đồng lời Lan Hương vừa khai. Phủ doãn xem xong, chậm rãi thở dài:
– Người đâu, truyền Tiền Đại lang và Mã thị tới!

Hai người kia bị dẫn đến, phủ doãn cho họ đối chất với thư, nghiêm giọng hỏi:
– Hai ngươi còn lời nào để nói?

Hai mẫu tử mặt tái như tro, Mã thị gào to kêu oan, thở hổn hển, khóc ròng:
– Thân già này ăn chay niệm Phật ba mươi năm, đến con kiến còn chẳng dám giẫm, sao có thể giết người! Đêm qua chỉ hù nó một chút thôi. Nhi tử ta tuy cục mịch, song bản tính lương thiện, sao có thể giết người, lại càng không thể hại cha ruột!

Phủ doãn trầm giọng:
– Qua nhiều lần suy xét, bản quan cho rằng chiếc túi kia là vật tiền ngự sử giật được từ kẻ hành hung lúc giãy chết. Có thể là bản năng, có thể là muốn để lại chứng cứ, tay ông nắm chặt túi ấy tới chết, hung thủ cũng không hay. Bản quan đã nhiều lần hỏi về chiếc túi, các ngươi lại cứ quanh co, nói dối, chẳng phải vì có tật giật mình sao?

Tiền Đại lang vội biện bạch:
– Tiểu nhân không dám nhận, chỉ vì sợ bị vu oan. Chiếc túi đó đã mất mấy ngày rồi.

– Ồ? Mất lúc nào? Mất ở đâu?

– Ta… ta cũng chẳng nhớ nữa… Phủ quân, oan cho chúng ta thật mà! Chắc chắn có người lợi dụng Hà Hương. Bức thư kia là giả, phải, là giả!

Nói đoạn, y xông đến định đoạt lấy thư trong tay Thẩm bổ khoái. Thẩm bổ khoái hờ hững nhấc chuôi đao, gõ vào cổ tay Tiền Đại lang, khiến y hét lên thảm thiết.

Phủ doãn nói:
– Giải hai mẫu tử này về nha môn, bản quan phải thẩm tra kỹ lưỡng. Lại lưu vài người lại đây, phòng ngừa còn đồng phạm.

Thẩm bổ khoái lĩnh mệnh lui ra, xoay người lại thấy nữ nhi vẫn đứng đờ ra như tượng, liền đẩy nàng một cái, cười nói:
– Tam nương, đi thôi. Án này chẳng mấy chốc là rõ ràng rồi.

Thẩm Gia Gia nhíu mày:
– Phụ thân, con thấy vụ án này phá quá dễ dàng.

– Dễ chẳng tốt sao? Tam nương, hôm nay con trước mặt phủ quân cũng coi như rạng danh nhà họ Thẩm. Đợi phụ thân lo xong mọi việc, tối sẽ mua ngỗng quay cho con.

– Phụ thân, con muốn đến hiện trường xem lại. Lần đầu đến đó đã thấy có điều bất ổn, chỉ là chưa nghĩ ra thôi.

– À… được thôi…

Cha con lại trở về thư phòng nơi tiền ngự sử bị hại. Vừa đi, Thẩm Gia Gia hỏi:
– Hôm qua chúng ta rời đi rồi, có ai đến đây không?

– Không có. Nơi này có người canh, nếu ai vào hẳn đã báo ta biết rồi.

Thư phòng so với hôm qua không khác là bao, chỉ có một điểm thay đổi rõ rệt: chậu sen ngoài cửa sổ, lá đã rũ hẳn xuống.

Thẩm Gia Gia đứng trước cửa, chống cằm nhìn chằm chằm chậu sen đến thất thần.
Thẩm bổ khoái cảm khái:
– Hoa cỏ cũng hiểu lòng người. Chủ chết rồi, chúng cũng tựa như bị sương giá đánh rũ.

– Bị sương đánh rũ… bị sương đánh rũ… – Thẩm Gia Gia lẩm bẩm ba chữ, bỗng ánh mắt sáng lên, thò tay nhúng vào nước trong chậu, đưa lên đầu lưỡi nếm thử.

Thẩm bổ đầu giật mình:
– Tam nương, con làm gì thế? Lỡ trúng bụng, mẫu thân con sẽ cằn nhằn suốt ngày mất.

– Phụ thân, e là chúng ta… bắt nhầm người rồi.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.