Vào một buổi sáng đầu tháng sáu, sau một ngày một đêm đau đớn, một bé trai đã chào đời thuận lợi trong một căn nhà nhỏ bên ngoài chùa Thanh Ly. Đó chính là con trai cả của Lý Bá Trọng, tên tục là A Bang, tên chính thức là Lý Bang Ngũ. So với mẹ, bé trai khỏe mạnh hơn nhiều, tiếng khóc oa oa gần như vang vọng khắp cả sân nhỏ.
Lý Bá Trọng vào núi lúc nửa đêm. Khi hắn đến nơi, hai mẹ con đã ngủ say.
Lần này, hắn không cố ý đánh thức nàng, chỉ đưa tay chạm nhẹ vào khuôn mặt nhỏ nhắn của con trai. Thời gian trôi qua thật nhanh, lần trước gặp mặt, bụng nàng vẫn còn phẳng lì, chớp mắt một cái đã sinh ra một cục cưng như vậy. Phụ nữ thật kỳ diệu.
Con trai rất khỏe mạnh nhưng sắc mặt nàng lại trắng bệch khác thường, bàn tay đặt bên gối cũng lạnh buốt. Hắn cầm lấy tay nàng, nắm trong lòng bàn tay hồi lâu vẫn không thể sưởi ấm.
“Về rồi sao?” Bạch Khanh mở mắt, không nghĩ hắn có thể đến, dù sao cũng đã muộn như vậy.
“Ừ.” Hắn đáp một tiếng. Hắn trở về Tây Bình từ hai ngày trước nhưng vẫn luôn bận rộn việc điều động quân đội Đông và Tây, căn bản không có thời gian rảnh. Sáng sớm hôm qua hắn đã đi đến doanh trại quân Tây Bình, trên đường trở về thành mới biết tin nàng sắp sinh, vội vã phi ngựa đến, kết quả vẫn không kịp. Hắn và con cái dường như rất vô duyên. Khi con gái chào đời, hắn ở Tây Bắc. Đến lượt con trai chào đời, tuy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-nuong-tu-diem-linh/2766948/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.