Mặc dù Mặc Thiên đã lên tiếng, nhưng làm mẹ như Tô Như Lan lại không cách nào phối hợp nổi.
Nếu lúc này mà còn nhắc đến chuyện gả Cố Hương Vi cho Kiều Tuấn Phong, e rằng Thất cô cô sẽ tức đến nổ mạch m.á.u mất.
Tô Như Lan thực sự không hiểu nổi.
Ông cụ nhà họ Kiều bị gì vậy, thế mà lại ra tay thiến cháu ruột của mình.
Tuy nói là đáng đời, nhưng… ít ra cũng phải đợi bà gả Hương Vi qua rồi mới thiến chứ…
Lúc này Kiều Tuấn Phong đã bị dọa đến ngất xỉu, người nhà vội vã đưa anh ta đi bệnh viện.
Tô Như Lan thở dài thườn thượt, thất vọng như thể vừa vuột mất giải độc đắc hai trăm triệu.
Trong khi bên này tiếc nuối ngút trời, thì bên kia, Cố Hương Vi lại đột nhiên “phịch” một tiếng quỳ sụp xuống trước mặt bà.
“Mẹ, con biết mẹ muốn gì rồi… mẹ chỉ muốn trả thù con, muốn con thân bại danh liệt, muốn con chết…”
“Mẹ hận con giành vị trí của Mặc Thiên, nhưng con cũng đâu có muốn! Dù có phải chịu khổ suốt hai mươi năm, con cũng không muốn đổi thân phận với ai!”
“Mẹ ơi, nhưng con không làm gì cả! Con không biết tà thuật, con cũng là nạn nhân! Mẹ rõ ràng biết là Kiều Tuấn Phong hạ cổ con, hắn khống chế con, cưỡng ép con, bắt con mang thai… vậy mà mẹ vẫn muốn con gả cho hắn…”
“Nếu mẹ ép con gả đi, thì con chỉ còn đường chết! Mẹ, xin mẹ, xin mẹ, con biết lỗi rồi…”
Cố Hương Vi vừa nói vừa dập đầu “bốp bốp bốp” như chuông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-phe-vat-that-nhung-biet-mot-ti-huyen-hoc-thi-sao/2730368/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.