Ánh sáng nhàn nhạt chiếu lên trên đường nhỏ, lá phong rơi trên đường tỏa ra ánh sáng đặc biệt.
Theo ánh mắt của Dạ Thiên Tà, những người còn lại đều nhìn qua, chỉ thấy gương mặt trẻ con của thiếu nữ phía trước đường nhỏ, lại có vẻ đẹp tuyệt thế khuynh thành, nàng cũng không mặc y phục của học viện giống Dạ Thiên Tà, cả người mặc áo bào đỏ lay động dưới ánh mặt trời, làm cho người khác cảm thấy kiêu ngạo như một nữ thần.
Loại kiêu ngạo này, không làm cho người khác chán ghét, mà ngược lại có một cảm giác muốn gần gũi.
Khuôn mặt của thiếu nữ này lại hơn đệ nhất mỹ nữ Nam Cung Ngạo Tuyết của học viện, tất cả mọi người không khỏi giật mình, ngơ ngác nhìn bóng dáng thiếu nữ đến ngẩn người.
"Như Phong!" Khóe miệng nở nụ cười của Dạ Thiên Tà càng phát ra tà mị, trong mắt tím lướt qua ý tứ sâu xa, bước nhanh về phía bộ dáng tuyệt thế kia.
Ở lúc Nam Cung Ngạo Tuyết đang sững sờ thì đã không thấy bóng dáng người bên cạnh đâu, nhìn Dạ Thiên Tà đi nhanh về phía thiếu nữ kia, nàng nắm chặt nắm đấm đến nỗi đầu ngón tay trở nên trắng bệch, hơi giẫm chân tức giận.
Dường như Hạ Như Phong cũng nghe thấy tiếng gọi quen thuộc, bước chân của nàng nhất thời dừng lại, ngẩng đầu lên, lông mi khẽ run, khi nhìn thấy nam tử mặc y phục màu tím tà mị kia, mắt trong xẹt qua mừng rỡ, khuôn mặt trẻ con nở nụ cười nhạt: "Tà, thì ra ngươi cũng đến học viện, ta còn tường rằng, có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-phuong-nghich-thien/2398245/quyen-1-chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.