Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Trừng mắt nhìn, Tiểu Bạch lộ vẻ mặt ngây thơ, thật sự không thể liên hệ nó với một Linh Thú vừa mắng chửi người.
Ai khiến cho Hỏa Diễm Sư hôm nay xui xẻo, nó kìm nén không nói gì lâu như vậy, đương nhiên duy nhất mấy ngày nay không thể nói lại. Dù sao giờ phút này không hề che dấu thực lực, tự nhiên không nhất định phải tiếp tục kìm nén.
Hỏa Diễm Sư tức giận tận trời, hận không thể xé Bạch Hổ trước mặt thành mảnh nhỏ.
"Haiz, ta biết trong nhân loại có một câu gọi là, tình nhân trong mắt hóa Tây Thi, ta đã rõ, nhưng ngươi và chủ nhân của ngươi nên kiềm chế một chút, đừng muốn làm ra cái nửa người nửa Sư quái vật, a, ta quên mất, hai người các ngươi đều là công, cho nên các ngươi hoàn toàn không cần lo lắng nhiều như vậy, tùy tiện khi nào thì đều có thể, nhưng mà..."
Tiểu Bạch căn bản như không thấy được tức giận của Hỏa Diễm Sư, tò mò nháy mắt: "Ta có thể hỏi một chút, hai người các ngươi, rốt cuộc ai là công ai là thụ?"
Mọi người đều ngơ ngác nhìn Tiểu Bạch, lại nhìn thấy Hỏa Diễm Sư tức run rẩy cả người, đều nhịn không được run rẩy một chút, mệt nó không nhằm vào mình.
"Rống, người quái dị chết tiệt, bản thú muốn kho thịt ngươi." Răng của Hỏa Diễm Sư run run, vừa mở miệng đã xông qua, ngọn lửa trong miệng phun ra, xuất hiện dòng khí cường đại.
Vốn Hỏa Diễm Sư là muốn nói bổn đại gia, không biết vì sao, nói đến bên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-phuong-nghich-thien/2398386/quyen-1-chuong-117-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.