Diệp Phong sử dụng quá nhiều lực lượng lệ quỷ, kết thành một kẻ
địch, mà Dương Gian bị một lân tập kích cũng như vậy.
Có thể nói là lưỡng bại câu thương.
Mà Tô Viễn xuất hiện lại một lân nữa khiến cho Diệp Phong cảnh
giác, nhất là Vương Tiểu Cường, nhất là vẻ mặt cừu hận nhìn Tô
Viễn, theo cậu ta thấy, chính là Tô Viễn cướp đi ngón tay kia thế
cho nên quỷ vực của Dương Gian không bị hạn chế, dẫn đến kế
hoạch thất bại.
Điều này đối với anh ta là hoàn toàn không thể chịu đựng được.
Tô Viễn ngược lại không cảm thấy gì, kẻ yếu sẽ có giác ngộ của
kẻ yếu, nếu không phải nể mặt Vương Tiểu Minh là anh trai anh
ta, giữ thể diện cho anh ta. Nếu không chỉ là một ngự quỷ giả
nhân tạo, hắn không nói hai lời sẽ xử lý, sao có thể dễ dàng tha
thứ cho đối phương đến bây giờ còn đang vui vẻ nhảy nhót trước
mặt mình.
Vương Tiểu Minh là một nhân tài, nhưng em trai anh ta chẳng
được cái gì, hơn nữa anh ta và Dương Gian có ân oán, cho dù
hắn không động thủ, Dương Gian cũng sẽ lấy mạng đối phương,
cho nên Tô Viễn mới tạm thời buông tha đối phương. Dương Gian
nhìn Tô Viễn một chút, không nói thêm gì, tuy rằng không biết
vừa rồi hắn đi đâu, nhưng chỉ cân không phải đi lầu năm biệt thự
của mình thì dễ nói, sau đó sắc mặt anh ta trầm lại, quỷ nhãn
nhìn chằm chằm Diệp Phong.
"Hôm nay anh tới đối phó tôi chính là sai lầm lớn nhất cả đời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-tai-khung-bo-song-lai-danh-dau/1785645/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.