Lúc này, nhìn vào Phùng Toàn chỉ còn lại một cái đầu, Tô Viễn
không biết phải nói gì.
Đối phương hành động quá quyết đoán, cũng không hê do dự,
loại quyết đoán và năng lực hành động này thật sự không hổ
danh là người ngự quỷ hàng đầu lâu năm.
Đáng tiếc là khả năng phán đoán không được tốt...
Không biết có phải vì ký ức bị sửa đổi hay không, dẫn đến trí
thông minh cũng giảm?
Nhìn Phùng Toàn chỉ còn lại một cái đầu với vẻ mặt đầy hận thù,
Tô Viễn im lặng một lát, sau đó phía sau hắn lại xuất hiện một
bóng hình u ám và đáng sợ như lúc trước.
Chính là Sở Nhân Mỹ.
Sở Nhân Mỹ lại xuất hiện khiến mặt Phùng Toàn ngay lập tức
cứng đờ.
"Không thể nào."
Hắn mở to mắt, mang theo vài phân kinh ngạc và sợ hãi nhìn Tô
Viễn, sau đó thấy ánh mắt Tô Viễn đầy vẻ thương hại và chế
nhạo.
"Có gì mà không thể? Ngươi hiểu ta bao nhiêu, biết được bao
nhiêu bí mật của ta? Ngươi chẳng biết gì cả. Nếu ngươi thực sự
hiểu rõ ta, ngươi sẽ không ra tay với ta, càng không dám đụng tới
những con quỷ mà ta khống chế."
Tô Viễn thương hại nhìn Phùng Toàn. Thật lòng mà nói, nếu hắn
nhắm vào chính mình, có lẽ thật sự sẽ làm mình bất ngờ, ít nhất
cũng sẽ khiến mình sợ hãi.
Dù sao khi nghĩ đến việc đối phó với Phùng Toàn, Tô Viễn cũng
cân nhắc đến các phương thức đối phó của đối phương, thỏ bị
dồn vào đường cùng cũng biết cắn người, huống chi là con người,
nhất là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-tai-khung-bo-song-lai-danh-dau/1785876/chuong-398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.