Mặt ngoài quỷ quỷ thủ chảy ra từng sợi tơ đỏ tươi, máu không
ngừng nhỏ xuống, xua tan cái loại màu xám xanh quỷ dị lan tràn
tới, quỷ huyết nhỏ giọt rơi trên móng vuốt nắm chặt tay Tô Viễn
không buông, đối phương lập tức tựa như bị nóng bỏng, rụt tay
trở về.
Trực tiếp sử dụng hai khả năng để chống lại một bàn tay, chiến
thắng là áp đảo, nhân cơ hội này, Tô Viễn rút tay ra. Trong nháy
mắt, quỷ vực lại một lần nữa khuếch trương.
Quỷ vực màu đen bao trùm bản thân, đồng thời khuếch trương
về phía khu vực bên kia, mất đi quỷ vực áp chế của Tô Viễn,
sương mù dày đặc kia lại một lần nữa bay lên từ trong thân thể
nhỏ gầy của bà lão.
Sương mù quỷ dị này lại một lân nữa khuếch tán ra, hơn nữa bao
phủ toàn bộ bệnh viện, đồng thời bà lão đáng sợ trước mắt Tô
Viễn cũng theo đó biến mất không thấy đâu.
Cũng không phải lệ quỷ biến mất không thấy, mà là Tô Viễn dùng
quỷ vực rời bệnh viện, rời xa bà lão đáng sợ kia.
Nhưng loại biến cố này, làm cho Chu Băng trong quỷ vực cảnh
giác, cô cũng không biết loại tình huống này là do ngự quỷ giả và
lệ quỷ giao thủ tạo thành, cho nên lấy điện thoại vệ tinh ra, báo
cáo biến cố này cho tổng bộ, dùng hồ sơ ghi chép lại.
“Tôi vào bệnh viện nhưng cũng không tìm được lệ quỷ kia, đồng
thời lệ quỷ cũng không tập kích tôi. Nhưng không biết vì sao,
sương mù tiêu tán một hồi rồi lại xuất hiện nhanh chóng."
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-tai-khung-bo-song-lai-danh-dau/1786196/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.