🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Không thể tiếp tục đánh mãi bởi vì Tô Viễn không thể cứ tốn thời
gian ở chỗ này mãi, chỉ là hiện giờ kinh bố trên người bà lão tạm
thời bị áp chế, nhưng một khi ngừng công kích, chỉ sợ nó sẽ lập
tức khôi phục năng lực hành động.
Ngự quỷ giả thời dân quốc quả nhiên làm cho người ta đau đầu,
sắc mặt Tô Viễn âm trầm lui về phía sau, không tấn công nữa.
Hao phí lực lượng linh dị cũng vô ích, hơn nữa giam giữ bà lão
này cũng không phải trách nhiệm của hắn, liều mạng rất thiệt
thòi, phỏng chừng phải trả giá rất lớn, kết quả còn được không
bù đắp được mất!
Trong đầu Tô Viễn lập tức có ý nghĩ rút lui.
Thời khắc hắn ngừng công, lệ quỷ khôi phục năng lực hành động,
nhưng mà lần này bà lão cũng không mỉm cười với Tô Viễn, mà là
mở cái miệng chỉ còn vài cái răng.
Thanh âm đáng sợ từ trong miệng bà ta truyên ra, giống như lệ
quỷ thì thầm, lại giống như là nỉ non đến từ vực sâu.
"Tôi cho bà cười...
Bà lão đúng là đang lặp lại lời Tô Viễn vừa nói I
Lệ quỷ học cách nói chuyện của con người tuyệt đối không phải
một chuyện tốt.
Đây rất có khả năng là một phương thức giết người đáng sợ nào
đó, một khi câu nói kia được nói ra hoàn chỉnh, rất có thể sẽ dẫn
đến tử vong trực tiếp.
Cho nên Tô Viễn không cho lệ quỷ kia cơ hội nói xong câu kia,
hắn lại đánh một gậy qua, cắt đứt lời nói của lệ quỷ.
Nhưng mà lúc này đây, có vẻ lệ quỷ đã bị chọc giận, Tô Viễn
bỗng nhiên cảm thấy có một luông lạnh lẽo đang khuếch tán, một
loại khí tức quỷ dị bao phủ lấy hắn, hơn nữa bắt đầu ý đồ xâm
lấn thân thể hắn.
Đây là bị linh dị lệ quỷ ảnh hưởng, thân thể bị lực lượng linh dị ăn
mòn, đổi lại là người thường, lúc này tới gần hẳn là sẽ chết đi.
Nhưng Tô Viễn sẽ không vì quỷ y vô hình kia bảo vệ hắn, tránh
sự ăn mòn linh dị. Nhưng ngay sau đó, một bàn tay gây gò, vàng
úa, mảnh khảnh, đầy gân xanh, gây như móng vuốt của bà lão
đột nhiên bắt lấy cổ tay Tô Viễn.
Đừng nhìn cánh tay mảnh khảnh, chỉ cần hơi dùng sức một chút
là có thể bẻ gấy, nhưng phía trên truyên đến khí lực lớn có chút
không thể tưởng tượng nổi, cổ tay Tô Viễn phát ra tiếng rắc rắc,
nhưng thanh âm này không giống như tiếng xương cốt gãy. Đó là
linh dị va chạm giữa tay Tô Viễn và bàn tay lệ quỷ kial
Đừng quên, hai tay của hắn cũng là một đôi quỷ thủ.
Cảm nhận được loại lực đạo này, quả thực làm cho người ta kinh
hãi, trên trán Tô Viễn xuất hiện mồ hôi lạnh, quỷ thủ của hắn đối
kháng lệ quỷ tựa hồ rơi vào sự cân bằng vi diệu nào đó, không lại
áp chế lại ai, trong thời gian ngắn chỉ sợ rất khó phân ra thắng
bại, tình huống này còn hung hiểm hơn so với tưởng tượng.
Mà lúc này, bà lão đối mặt với Tô Viễn, khóe miệng lại một lần
nữa xuất hiện nụ cười.
Con quỷ dường như chuẩn bị dùng nụ cười quỷ dị giết chết Tô
Viễn, đương nhiên cũng có thể là sau khi chịu thiệt, Tô Viễn luôn
giữ trâm mặc, không tiếp tục nói chuyện.
Lại nữa! Có thôi hay không!
Nhìn nụ cười kia, trong lòng Tô Viễn sinh ra một loại cảm giác sợ
hãi dị thường, phảng phất có cảm giác muốn bị phản thệ bao phủ
toàn thân.
Nguy hiểm, cực kỳ nguy hiểm.
Không thể để cho con quỷ này Cười.
Đây là bản năng của Tô Viễn, hoặc là linh dị trong thân thể sinh
ra cảm giác được, hắn không chút do dự dùng một quỷ thủ còn
lại khác vung gậy khóc tang gõ về phía cổ bà lão.
Răng rắc.
Không biết có phải là do dùng sức quá mạnh hay không, cổ lão
bà lại bị gãy, gập 90 độ nghiêng sang một bên, toàn bộ nhìn qua
vô cùng kinh hãi dọa người.
Một gương mặt nghiêng hiện ra trước mặt Tô Viễn, hắn ta nhìn
thấy rõ trên khuôn mặt gây gò kia của bà lão hơi co giật, nhưng
vẫn không cười.
Mà lúc này, đối kháng giữa quỷ thủ và móng vuốt lệ quỷ tựa hồ
cũng phân ra thắng bại, quỷ thủ Của Tô Viễn thua, lực lượng linh
dị đang dần dần yên lặng, tiêu tan.
Quỷ thủ trong suốt dân dần bị nhuộm một màu tro bụi, tựa hồ là
loại nguyền rủa nào đó, giống màu da trên người bà lão, mà nay
đang lan tràn theo quỷ thủ, một khi xâm nhiễm toàn bộ tay, quỷ
thủ sẽ bị áp chế triệt để.
Chỉ là loại này lan tràn tốc độ rất chậm, cho Tô Viễn còn có cơ hội
phản ứng.
Hắn cũng không có thua, còn chưa sử dụng khởi động lại, còn có
quỷ ảnh và năng lực linh dị khác, cho nên giờ phút này Tô Viễn
cũng không bối rối lắm.
Nhưng trải qua lần thăm dò này, đại khái hắn đã nắm rõ thực lực
bản thân.
Tựa như lệ quỷ trước mắt này, nếu có vật chứa, muốn giam giữ
sẽ không quá khó khăn, nhưng nếu như muốn triệt để giải quyết,
chỉ dùng phương thức linh dị đối kháng linh dị thì phỏng chừng
cho dù là hắn cũng phải trả giá đắt.
Chiến đấu đến chết với lệ quỷ hông phải lựa chọn sáng suốt, hắn
không làm chuyện mua bán thua lỗ, đã đến lúc rút lui.
Một khi đưa ra quyết định, hành động của Tô Viễn vô cùng nhanh
chóng.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.