Một mắt của tên chột, chỉ thấy có thứ gì đó sáng loáng đâm thẳng về phía mình, bèn vội vàng lùi nửa bước.
A Nghiễn xoay kiếm trong tay, thân người lộn một vòng trên không, lại trở về đứng phía sau Tĩnh Bảo.
Tên chột vừa mới đứng vững, một lọn tóc đen đã phất qua trước mắt hắn...
Là tóc của hắn.
Ngay lúc ấy, Tĩnh Bảo bước lên một bước, đầu tiên là ôm quyền hành lễ, rồi nở một nụ cười nhẹ, nụ cười rạng rỡ tựa ánh nắng.
A Man đứng phía sau cầm ô cho nàng, cũng mỉm cười theo.
“Chư vị hảo hán, tiền bạc vốn là vật ngoài thân, sống không mang đến, chết chẳng mang đi, các vị cứ việc lấy hết, coi như tiền rượu cũng được. Chỉ là mạng người chỉ có một, xin các vị hạ thủ lưu tình, tha cho chúng ta một con đường sống.”
Tên chột bị chiêu vừa rồi của A Nghiễn dọa sững, đều là người luyện võ, dù mắt có kém cũng nhìn ra được chiêu số. Nếu người kia thực sự muốn lấy đầu hắn, chưa tới mười chiêu là xong. Vì thế trong lòng hắn dấy lên vài phần kiêng kỵ.
Lại nghe tiểu công tử mặt dơ này nói như vậy, nỗi dè chừng càng sâu thêm.
Tĩnh Bảo thấy hắn có vẻ bán tín bán nghi, lập tức ra hiệu cho A Man ném bọc hành lý xuống đất.
“Trong bọc này có hai trăm lượng bạc, các vị cứ lấy đi. Nhị thúc, đại đường ca, các người đừng có đứng đực ra đó nữa, mau lấy bạc ra chia cho các vị hảo hán đi.”
Tĩnh Bảo vừa nói vừa chỉ vào đám nông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-thay-tham-hoa-that-duyen-dang/2904503/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.