“Chỉ vì một nữ nhân!”
Có chuyện tám rồi!
Ánh mắt Tĩnh Bảo lập tức sáng rỡ: “Ai vậy?”
“Là Tô Uyển Nhi, con gái út của Tô Thái phó. Xưa kia, Hạo Vương từng có ý muốn nạp nàng làm trắc phi, nhưng Tô Uyển Nhi lại đem lòng ái mộ Cố đại nhân, nên đã khéo léo từ chối. Vì chuyện đó, quan hệ giữa hai người cũng dần nhạt đi.”
Tĩnh Bảo tò mò: “Nhưng đâu thấy Cố đại nhân cưới Tô Uyển Nhi đâu?”
“Ngươi đúng là chẳng hiểu gì cả!”
Lục Hoài Kỳ chen lời: “Người ta vẫn hay nói ‘giang sơn mỹ nhân’, dĩ nhiên giang sơn là quan trọng nhất, mỹ nhân thì xếp sau. Cố Tế tửu thân phận đặc thù, việc bảo toàn bản thân là trên hết, còn mỹ nhân… thiên hạ thiếu gì hoa thơm cỏ lạ?”
Tĩnh Bảo nghe vậy, ngẩn cả người.
Cố Trường Bình… thật sự là người như vậy sao?
Đang ngẫm nghĩ, A Man bỗng chạy thục mạng vào, vừa chạy vừa gào: “Gia ơi gia ơi! Tế tửu đại nhân tới viếng rồi!”
Tĩnh Bảo giật mình hít mạnh một hơi, vội vã túm lấy tay A Man, run giọng hỏi: “H-h-hắn… sao hắn lại tới đây?”
A Man cứng họng, nửa câu cũng đáp không ra.
Cổng chính Tĩnh phủ mở toang, hai bên là hàng hai ba chục gia nhân vận đồ tang trắng tinh đứng chầu chực.
Cố Trường Bình không vội vào ngay, chỉ bình thản đứng đợi.
Một lão bộc quản sự chạy ra nghênh đón, ân cần dẫn đường, lúc này từ xa đã thấy Tĩnh nhị gia dắt trưởng tử, được người đỡ tay, lảo đảo bước ra nghênh tiếp.
Trên gương mặt Cố Trường
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-thay-tham-hoa-that-duyen-dang/2904511/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.