"Nhớ là tay trái chấm hương, tay phải cắm hương."
Tĩnh Bảo dặn dò xong, quay người cầm hương hơ lên lửa nến. Vừa mới hơ được một lúc, thì cây hương trong tay Cố Trường Bình cũng đưa tới.
Đầu hương chạm đầu hương.
Cố Trường Bình nhân ánh lửa quan sát kỹ khuôn mặt Tĩnh Bảo nước da trắng ngần, miệng cười tươi tắn, khói hương lượn lờ quanh người khiến nàng trông sáng sủa như ánh trăng treo giữa trời cao.
Hắn cứ nhìn mãi, nhìn đến thất thần, hương bén lửa mà vẫn chưa hay biết.
"Tiên sinh, cháy rồi kìa, mau dập đi!" Tĩnh Bảo nghi ngờ nhìn hắn.
Hắn vội thu ánh mắt, lắc nhẹ hương để dập lửa, rồi quay về phía trời xanh cúi lạy ba lạy, cắm hương vào lư.
Lúc này, người bên cạnh mới nâng hương lên quá đỉnh đầu, khép mắt lại, hơi ngẩng đầu, để lộ chiếc cổ trắng ngần như thiên nga.
Cố Trường Bình suýt nữa đã chạm vào.
Ý nghĩ ấy vừa lướt qua trong đầu, bèn tan biến vào từng tấc da thớ thịt.
Hắn thầm nhủ: Cố Trường Bình, ngươi lấy tư cách gì mà chạm vào nàng?
*
Hoàng thành, giới nghiêm nghiêm ngặt.
Cấm vệ quân chia từng đội mười hai người, tuần tra qua lại.
Vừa quá canh ba, hai cánh cổng thành dày nặng từ từ mở ra, hàng ngàn cấm quân nối đuôi nhau tiến ra ngoài, toàn thân mặc giáp trụ, lưng đeo trường kiếm. Đi đầu là thống lĩnh cấm quân Quách Trường Thành.
Hơn trăm quan viên triều đình đi phía sau, đều là quan ngũ phẩm trở lên.
Sau đám quan lại là các thành viên hoàng thất của Lý gia, các
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-thay-tham-hoa-that-duyen-dang/2904751/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.