Chợ buổi chiều vô cùng rộn ràng.
Quán ăn, nhà trọ, tửu lâu, trà phường... san sát bên nhau. Trước cửa mỗi nhà đều bày lá bồ, ngải cứu, phồn lộ, hoa đào... Đến trong không khí cũng thoảng mùi nồng nặc của ngải cứu.
Khi Tĩnh Bảo đến nơi, Cố Trường Bình đã đứng sẵn dưới cổng chợ.
Hắn mặc một bộ trường sam màu lam nhạt, đầu đội khăn đen, mặc đồ theo kiểu thư sinh. Phía sau hắn là Tiền Tam Nhất.
Ánh mắt Tiền Tam Nhất đảo qua lại giữa hai người, một người mặc đồ trắng, một người mặc đồ lam, hừ một tiếng: Bọn họ hẹn nhau trước sao? Có phải cố ý khiến gia thấy mình là người thừa không?
...Ơ?
Tĩnh Thất còn dẫn theo một người nữa.
Cũng chu đáo thật, sợ mình lẻ loi nên cố tình đưa Lục công tử đến làm bạn chứ gì. Nhìn Lục công tử kia cũng là một người có tiền đấy!
“Lục công tử!” Tiền Tam Nhất bước lại, cười toe toét: “Ngươi cũng đến à, đi, chúng ta cùng dạo chợ đi!”
Ai mà đi với ngươi!
Khóe môi Lục Hoài Kỳ nhếch nhẹ, tiến lên, quay sang Cố Trường Bình, trưng ra khuôn mặt niềm nở: “Tiên sinh, mời!”
Cố Trường Bình cười nhạt: “Thật ngại quá, Lục công tử, ta có vài việc cần bàn với A Bảo.”
“Việc gì vậy?”
“Không thể nói với người ngoài.”
Lục Hoài Kỳ: “...”
Cố Trường Bình nói xong, vỗ vai Tiền Tam Nhất: “Thay vi sư tiếp chuyện với Lục công tử.”
Tiền Tam Nhất: “...”
“A Bảo, đi thôi.”
Cố Trường Bình mặc cho ánh nhìn như hổ rình mồi của Lục Hoài Kỳ, nhẹ nhàng khoác tay lên vai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-thay-tham-hoa-that-duyen-dang/2904899/chuong-464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.