Tạ Thái y đến đúng giờ như đã hẹn.
Nhận được thiệp mời của Tĩnh Thất Gia, ông do dự rất lâu giữa việc đi hay không đi, cuối cùng vẫn không thắng nổi lòng yêu thương con gái, đành bước đến.
Chỉ bởi trong thư có một câu: Ta muốn cứu phu thê Đại gia.
Tạ thái y tóc bạc trắng chỉ sau một đêm, hôm nay lại mặc áo dài xám, trông càng thêm già nua. Giọng ông khàn đặc ngay khi mở miệng: “Thất gia định cứu họ bằng cách nào?”
“Mời ngài ngồi, chúng ta vừa uống trà vừa nói chuyện.”
Lúc này Tạ thái y nào còn tâm trí uống trà, ông cau mày: “Thất gia đừng vòng vo nữa, cái mạng già này của ta e là cũng không giữ được bao lâu nữa rồi.”
Tĩnh Bảo rót cho ông một chén trà: “Tạ Thái y, trước tiên để ta hỏi ngài một câu, ngài có tin phu thê họ thật sự có liên quan đến Bắc phủ không?”
“Con gái ta, ta dám vỗ ngực mà nói, tuyệt đối không thể nào! Còn…”
Tạ thái y hơi chần chừ: “Ta không dám chắc. Dù gì thì nhà họ Tô cũng từng có dây mơ rễ má với Hạo vương…”
“Hắn cũng không liên quan.” Tĩnh Bảo dứt khoát.
“Làm sao ngươi biết?”
“Với tính cách của Tô Đại gia, nếu quả thực có liên quan, hắn đã không cầu hôn con gái ngài, làm khổ người khác cũng làm khổ mình.”
Trong lòng Tạ thái y nhẹ nhõm.
“Nói như vậy, hai đứa nó đều bị oan. Chỉ cần điều tra rõ ràng là có thể…”
“Chưa chắc đã được!” Tĩnh Bảo cắt ngang lời ông: “Nếu có người muốn bọn họ chết,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-thay-tham-hoa-that-duyen-dang/2907398/chuong-591.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.