Tuyết đầu mùa rơi lác đác rồi lại ngừng, đợi đến khi trời quang trở lại, mùa đông thực sự mới ập đến, gió rít từng cơn, khắp thành Tứ Cửu nước nhỏ xuống là đóng băng ngay.
So với thời tiết, cục diện lúc này còn lạnh lẽo hơn nhiều.
Định Bắc hầu vào cung rồi.
Trưởng công chúa cũng vào cung rồi.
Tiền thị lang vì phẩm vị không đủ, không được diện thánh, nhưng cũng đã dâng sớ, kêu oan thay con trai độc nhất.
Hoàng đế triệu Kỷ Cương đến, mắng cho một trận tơi bời, lệnh hắn phải đưa ra chứng cứ xác thực.
Áp lực trên vai Kỷ Cương lập tức tăng gấp bội, hai người họ Cao và Tiền không thể đánh, hù dọa cũng không ăn thua, mà lại chẳng có chứng cứ thực tế chứng minh họ là đồng mưu của Cố Trường Bình.
Thư phòng đã lục soát rồi;
Thư từ qua lại đã kiểm tra rồi;
Quan hệ xã giao đã tra rõ rồi;
Hành tung thường ngày cũng đã điều tra rồi.
Kết quả kiểm tra toàn diện cho thấy, hai người này quả thật không phải đồng mưu.
Nhất là tên Tiền Tam Nhất kia, ngoài việc lên nha môn rồi lại xuống nha môn, thì chỉ chuyên đi lừa bạc thiên hạ, hành sự lông bông cẩu thả, người như thế mà bảo tạo phản, chẳng khác nào bôi nhọ hai chữ “tạo phản”.
Kỷ Cương là người thông minh.
Hắn hiểu rõ dưới sự điều tra gắt gao của Cẩm Y vệ mà vẫn không tìm được chứng cứ, nghĩa là gì. Thế nên dứt khoát bẩm báo thật với Hoàng đế.
Lý Tòng Hậu ngồi trong ngự thư phòng một lúc lâu, cuối cùng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-thay-tham-hoa-that-duyen-dang/2907397/chuong-590.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.