Tĩnh Bảo: “Số tiền này là cho ngươi.”
Cao Triều: “Không sai.”
“Chà, lại có chuyện tốt đến mức ấy cơ à?”
Tiền Tam Nhất kích động đến đỏ cả mặt, đang định đưa tay ra lấy…
Không đúng!
Trên đời này không có chuyện bánh bao rơi từ trên trời xuống, có rơi thì cũng chỉ rơi đá đập vào đầu thôi.
“Nói đi, chuyện gì vậy?” Hắn nghi ngờ nhìn hai người bọn họ.
Tĩnh Bảo: “Tiền Tam Nhất, số bạc này không cho không đâu.”
Cao Triều: “Không sai, có điều kiện.”
Quả nhiên!
Tiền Tam Nhất đảo mắt: “Điều kiện gì? Giết người phóng hỏa thì ta không làm, còn trộm gà bắt chó thì có thể cân nhắc.”
Tĩnh Bảo: “Tiên sinh tạo phản, có ta góp mặt!”
Cao Triều: “Cũng có ta góp mặt!”
Choang…
Rầm…
Chén rượu trong tay Tiền Tam Nhất rơi xuống bàn, người hắn ngửa ra sau, ngã chổng vó tứ chi lên trời.
Tĩnh Thất vừa nói gì?
Mỹ nhân vừa nói gì?
Tạo phản?
Cả hai đều tham gia tạo phản???
Điên rồi, thật sự điên rồi!
Cả hai người họ đều bị điên rồi!
Tĩnh Bảo đứng dậy, ngồi xổm xuống trước mặt hắn, ánh mắt như bị phủ một tấm lụa đen, âm u mà lạnh lẽo: “Không chỉ chúng ta, Uông Tần Sinh cũng tham gia rồi.”
Cao Triều cũng ngồi xổm ở phía còn lại: “Giờ đến lượt ngươi.”
Tĩnh Bảo: “Nếu ngươi đồng ý nhập hội, một vạn lượng bạc này là của ngươi.”
Cao Triều: “Nếu ngươi không đồng ý, bọn ta quyết định giết người diệt khẩu.”
Tĩnh Bảo ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn Cao Triều: Chẳng phải nói chỉ dụ dỗ, không ép buộc hay sao?
Cao Triều liếc nàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-thay-tham-hoa-that-duyen-dang/2907400/chuong-593.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.