Đẩy cửa ra, Thẩm Dịch cùng các vị thống lĩnh Từ gia quân trong giáp trụ chỉnh tề, đã chờ sẵn trong sân.
Là chiến?
Hay là hàng?
Chỉ cần một câu nói của tướng quân!
Lúc này, Từ Thanh Sơn nào còn chút yếu đuối như khi ngồi trước chiếc giường tre, trầm giọng hỏi: “Bây giờ tình hình thế nào?
Thẩm Dịch nói: “Tướng quân, vừa nhận được tin, Trưởng công chúa đang đàm phán với quân phương Bắc, nguyện cùng Hạo Vương chia đôi giang sơn trị vì. Con tin là hai đứa trẻ trong tay bà ta.”
Từ Thanh Sơn cau mày: “Trong cung thì sao? Có chỉ dụ gì chưa?”
“Không có.” Thẩm Dịch tiếp lời: “Cấm vệ quân canh giữ hoàng thành nghiêm ngặt, không kẽ hở! Trong lòng Từ Thanh Sơn thất vọng đến cùng cực.
Xảy ra chuyện lớn như vậy, không ai ra mặt, một lời cũng không truyền xuống, lại để một người phụ nữ như Trưởng công chúa đứng mũi chịu sào.”
“Còn một chuyện nữa.”
Thẩm Dịch liếc nhìn sắc mặt Từ Thanh Sơn: “Mã Thành… đã đi rồi.”
Tim Từ Thanh Sơn thắt lại: “Khi nào?”
“Hai hôm trước.”
Cổ họng y rung động, lẩm bẩm: “Lại thêm một người nữa ra đi…”
“Tướng quân, xin hãy sớm quyết đoán!”
“Tướng quân, đừng do dự nữa!”
“Tướng quân muốn làm thế nào, chúng ta theo người!”
Đã đến bước này, làm gì còn đường lui. Từ gia quân lấy họ Từ làm đầu, dù tướng quân có nói muốn tự lập làm vương, họ cũng nguyện đánh cược một phen.
Từ Thanh Sơn trầm mặc chốc lát, đôi mắt hổ nhìn về phía Mạch Tử bên cạnh.
Mạch Tử vội bước lên: “Gia?”
Từ Thanh Sơn dặn:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-thay-tham-hoa-that-duyen-dang/2908405/chuong-799.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.