Chu Thanh Hạo cả đêm không ngủ.
Hắn là tu sĩ, mấy đêm không ngủ cũng chẳng ảnh hưởng gì, bởi vậy hôm sau nhìn bề ngoài hoàn toàn không nhận ra điều gì khác lạ.
Buổi sáng, hắn nhận được tin nhắn của Cố Quân Thiên, hẹn hắn cùng ăn sáng.
Chu Thanh Hạo mở cửa đi ra, vừa nhìn liền thấy được gương mặt hiền hòa của Cố Quân Thiên, trong lòng không khỏi dâng lên chua xót.
Nếu như không có chuyện ngoài ý muốn bảy năm trước, nghĩa phụ hắn năm nay mới chỉ bốn mươi tuổi, đúng là lúc phong độ ngời ngời, tinh thần rực rỡ.
Chu Thanh Hạo theo Cố Quân Thiên tới nhà ăn, trầm mặc dùng bữa.
Cố Quân Thiên nói: "Thanh Hạo, gần đây ta đang sửa công pháp, còn đặc biệt biên soạn một bộ thích hợp cho ngươi tu luyện. Chiều nay đến tìm ta, ta dạy cho ngươi."
Hôm qua hắn không vội dạy Chu Thanh Hạo, là muốn để hắn nghỉ ngơi cho tốt. Nhưng chiều nay, hắn có thể dành thời gian truyền thụ bộ công pháp vừa mới suy diễn ra.
"Vâng." Chu Thanh Hạo gật đầu.
Trong lòng hắn nghĩ: Nghĩa phụ trước giờ không tu luyện, chắc gì đã hiểu tu luyện, càng không nói tới chuyện sửa công pháp. Hắn cũng không tin nghĩa phụ có thể thực sự cải tiến công pháp - nhưng mà, hiện tại nghĩa phụ không còn địch ý với hắn, chịu ở bên cạnh hắn, thế là đã quá tốt rồi.
Cố Quân Thiên dặn dò xong thì đi xử lý công vụ của cục trưởng Yêu Quản Cục.
Quốc gia quá lớn, từ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-thuc-su-chi-muon-phat-trien-su-nghiep/2796831/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.