Cố Quân Thiên bị Chu Thanh Hạo hôn xong, lập tức trợn to mắt.
Chu Thanh Hạo trước kia luôn vô cùng rụt rè, mỗi lần hắn mời cùng ngủ, đối phương đều như thỏ con sợ hãi, né tránh không thôi.
Cũng vì vậy, hắn mới đến tận hôm nay mới dám thân thiết với Chu Thanh Hạo.
Hắn sợ chỉ cần mình tiến thêm một bước, sẽ khiến đối phương sợ chạy mất.
Nhưng hôm nay Chu Thanh Hạo đột nhiên trở nên rất nhiệt tình!
Cố Quân Thiên vừa vui mừng khôn xiết, vừa càng thêm khẳng định -- Chu Thanh Hạo đang ghen.
Chu Thanh Hạo luôn thầm yêu hắn, chỉ là trước kia không dám đón nhận, chắc là vì thân phận tư tế không thể kết bạn lữ. Giờ thì khác rồi, nhất định là vì sợ hắn bị người khác đoạt mất!
Cố Quân Thiên không nhịn được nữa, cắn môi Chu Thanh Hạo đáp lại.
Hai người họ lớn lên cùng nhau, thuở nhỏ hắn từng hóa thành tiểu mãnh hổ, thường chui vào lòng Chu Thanh Hạo cọ cọ.
Tình cảm bền chặt, thân thiết không gì sánh được. Dù hai năm gần đây, nguyên chủ có phần lạnh nhạt với Chu Thanh Hạo, nhưng với vai trò là tư tế và tộc trưởng, họ vẫn là hai người thân nhau nhất bộ lạc.
Nhất là tháng vừa rồi, lại càng không phải bàn!
Cố Quân Thiên thầm nghĩ, khoảng thời gian qua, mình theo đuổi Chu Thanh Hạo đã rõ như ban ngày.
Trong bộ lạc bọn họ, nếu một nam nhân ngày ngày bám lấy một nữ nhân, ai cũng biết hắn thích người đó.
Vừa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-thuc-su-chi-muon-phat-trien-su-nghiep/2796855/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.