Khi Tô Ngọc Tuyền tỉnh lại, Andrew đang ngồi bên ngoài cabin hồi sức, người đàn ông cử động hai tay linh hoạt, như thể đang làm gì đó.
Đôi mắt phượng kia vô cùng chăm chú, giống như đang nắm giữ bảo vật gì đó trong tay.
Tô Ngọc Tuyền có chút tò mò.
Nhưng ngay sau đó, cậu nhận thấy vết cắn trên cổ của người đàn ông.
Dịch chữa trị thời đại tinh tế và dịch tái sinh được đổ vào cabin phục hồi sức khỏe, mọi thứ ngoại trừ vi khuẩn không gây tổn hại bên trong đều có thể được chữa lành và khôi phục lại trạng thái hoàn hảo nhất.
Trừ phi là nam nhân lựa chọn lưu lại vết sẹo này.
Tô Ngọc Tuyền tâm tình phức tạp.
Nắp khoang hồi sức được mở ra, Tô Ngọc Tuyền chậm rãi đứng dậy.
Mà Andrew cũng dừng động tác của tay mình, hắn đưa đồ trên tay qua.
Tô Ngọc Tuyền lúc này mới mới thấy rõ đồ vật hắn chế tác.
Đó là một bộ quần áo, chất liệu thoạt nhìn có chút đặc biệt, toàn bộ là màu trắng, bên trên dùng màu lam vẽ hoa văn phức tạp.
"A Ngọc, tới, đưa tay ra." Andrew cầm quần áo đưa Tô Vũ Tuyền.
Cặp mắt cong mang cười của hắn lúc này tràn đầy mong đợi, trong mắt tất cả đều là ảnh ngược của Tô Ngọc Tuyền.
Tô Ngọc Tuyền nhìn hắn, không biết vì sao, mặc dù ở trong phòng không có ánh sáng mặt trời, nhưng cậu lại cảm thấy toàn thân người đàn ông này giống như tỏa ra ánh sáng vàng.
Ánh vàng rực rỡ.
Thập phần loá mắt.
Loá mắt đến nỗi mắt cậu có điểm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-tro-thanh-nhan-ngu-trong-long-ban-tay-cua-lao-dai/61692/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.