“Hội Sinh viên? Tham gia vào hội có lợi ích gì không?” Tống Kiều Ngọc lại hỏi.
Cao Thanh Tùng nhìn chằm chằm vào khuôn mặt hoàn hảo không một chút tì vết nào của Tống Kiều Ngọc, nuốt một ngụm nước bọt, nở một nụ cười lịch thiệp, nói: “Có rất nhiều lợi ích! Ngoài những học phần ngoại khóa, lợi ích lớn nhất là em có thể quen biết rất nhiều người, nâng cao vòng xã giao…”
“Ồ, vậy à, để em suy nghĩ đã nhé.
” Tống Kiều Ngọc cúi đầu xuống nói.
Tinh thần của Cao Thanh Tùng đã hoàn toàn bị vẻ đẹp của Tống Kiều Ngọc thu hút.
Nhất thời, anh ta cũng không còn để ý đến lễ phép lịch thiệp gì nữa, trực tiếp ngồi xuống chỗ ngồi của Phương Vỹ Huyền.
Để ý thấy điểm này, trên mặt Tống Kiều Ngọc xuất hiện một chút lạnh lẽo, nhưng đã nhanh chóng che giấu đi.
“Đàn anh Cao, chỗ ngày đã có người rồi.
” Tống Kiều Ngọc nở một nụ cười, nói.
“Ờ…” Cao Thanh Tùng nhìn chằm chằm vào mặt của Tống Kiều Ngọc, chưa kịp lấy lại tinh thần.
Trong mắt Tống Kiều Ngọc lóe lên một chút chán ghét, đang muốn tiếp tục nói chuyện.
Lúc này, cô ta nhìn thấy Phương Vỹ Huyền đã quay trở lại.
“Đàn anh Cao, bạn của em đã trở về, anh có thể…” Tống Kiều Ngọc nói.
“Không sao, hai người nói chuyện đi, tôi ngồi đây là được.
”
Lúc này, Phương Vỹ Huyền lại ngồi xuống chỗ ngồi bên cạnh, tiếp tục vùi đầu ăn cơm.
Ánh mắt của Tống Kiều Ngọc lấp lóe, liếc nhìn Cao Thanh Tùng, bưng khay lên rồi đứng dậy, lại ngồi xuống trước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-tu-luyen-da-5000-nam/2354200/chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.