Chúng tu nhao nhao xua tay, bộ dáng thấu hiểu.
Chu Minh Hạo thấy thế, gật gật đầu với Chu Mộ Bạch, liền bay về phía một
ngọn núi khác của Thông Thiên Phong.
Chu Minh Hạo thì đưa tay mời mọi người nói:
- Chư vị, Chu gia ta đã chuẩn bị tiệc rượu cho chư vị, kính xin chư vị đồng
đạo đến dự tiệc.
- Dễ nói!
- Chu huynh khách khí.
- ......
Dứt lời.
Mọi người đi theo phía sau Chu Mộ Bạch, bay về phía điện đón khách của
Thông Thiên Phong.
......
Quả nhiên.
Chỉ chốc lát trong lúc Chu Minh Hạo độ kiếp.
Chu gia đã sớm bố trí tiệc rượu trong điện đón khách rồi. Một khi Chu Minh
Hạo độ kiếp thành công, liền lập tức mở tiệc chúc mừng.
Thao tác này của Chu gia tuy rằng mạo hiểm, nhưng hiệu quả không thể
nghi ngờ đạt tới đỉnh phong.
Trong bữa tiệc.
Mọi người đều giơ ngón tay cái lên với Chu gia, khen ngợi Chu gia hẳn là đệ
nhất đại tộc Thương Châu.
Chu Mộ Bạch tuy ngoài miệng liên tục nói không dám, nhưng ý cười trong
mắt, cơ hồ không che giấu được.
Khoảnh khắc này.
Hắn không thể không cảm thấy may mắn cho hành động mạo hiểm của tộc
trưởng.
Tuy nói sau khi Chu Minh Hạo độ kiếp thành công, rồi mới mời tu sĩ
Thương Châu, đồng dạng cũng có thể tăng lên sức ảnh hưởng của Chu gia.
Nhưng lại không thể rung động bằng với độ kiếp ở trước mặt nhiều tu sĩ Tử
Phủ của Thương Châu như vậy.
Nếu không phải như vậy.
Mọi người cũng sẽ không đồng ý với Chu gia.
ế
Chu Minh Hạo độ kiếp thành công, thực lực Chu gia tăng mạnh là một mặt,
mặt khác, nhiều tu sĩ Tử Phủ Thương Châu tận mắt nhìn thấy Chu Minh Hạo độ
kiếp như vậy, ít nhiều phải thừa nhận một phần nhân tình của Chu gia.
Mà danh vọng của gia tộc, chính là tích góp từng chút từng chút như vậy.
Nếu nói lúc trước Trần Đạo Huyền ngăn cơn sóng dữ ở Thương Châu tiên
thành, là vì Trần gia hung hăng đánh ra một đợt danh vọng.
Lần này Chu Minh Hạo độ kiếp trước mặt mọi người, cũng vì Chu gia quét
ra một đợt danh vọng.
Bất kể là đối với Chu gia hay là Trần gia mà nói.
Muốn trở thành đệ nhất đại tộc Thương Châu, mặc dù thực lực là căn bản,
trừ phi hai nhà Trần, Chu có thực lực tuyệt đối như Khương gia, Cơ gia, nếu
không tác dụng của danh vọng lại không thể bỏ qua.
Điểm này, Thương Châu Diệp gia chính là một ví dụ điển hình.
Luận thực lực, Diệp gia tuyệt đối không kém Chu gia lúc này, nhưng các gia
tộc Thương Châu, người nào lại bán cho Diệp gia nửa điểm mặt mũi.
Sau một phen ồn ào, tiệc rượu tan đi.
Chúng tu nhao nhao chạy về chỗ ở điện đón khách nghỉ ngơi, chuẩn bị chọn
ngày rời đi Chu gia.
Ngay khi đám người Trần gia vừa trở lại linh phủ cư trú.
Ba đạo độn quang hướng linh phủ nơi mọi người Trần gia ở bay tới.
Ba đạo độn quang tùy tiện, không che lấp chút nào. Chính là Thất trưởng lão
Khương Tổ Nhất của Khương gia cùng với hai vị tu sĩ trần tự bối của Khương
gia, Khương Trần Yên cùng Khương Trần Dạ.
- Trần đạo hữu!
Ngoài Linh phủ, Khương Tổ Nhất hướng Trần Đạo Huyền chắp tay nói.
Trần Đạo Huyền lăng không dừng lại, xoay người trả lời:
- Không biết Khương chân nhân tìm tại hạ, là có chuyện gì?
Khương Tổ Nhất cười nhìn Linh phủ một cái, không nói gì.
Trầm ngâm một lát.
Trần Đạo Huyền nói:
- Ngược lại tại hạ thất lễ rồi, Khương chân nhân, mời!
- Ừ.
Khương Tổ Nhất vừa cười gật đầu.
Tiến vào Linh phủ, cho lui đám người, Trần Đạo Huyền một mình tiếp kiến
ba người Khương gia.
Hắn dám một mình gặp ba người Khương gia, ngoại trừ nơi này là tộc địa
của Chu gia, ngoại giới tất cả đều là tu sĩ Thương Châu ra, còn có một nguyên
ầ ề
nhân, đó chính là Trần Đạo Huyền có gan có thực lực.
Có được động lực linh giáp cấp bốn thượng phẩm, hiện tại Trần Đạo Huyền
cảm giác cực kỳ an toàn.
Chỉ là một tu sĩ Kim Đan hậu kỳ, hắn tự tin ngay cả phòng ngự linh giáp của
mình đối phương cũng đánh không được.
Nhưng Khương Tổ Nhất lại không rõ điểm này.
Hắn nhìn thấy tu vi của Trần Đạo Huyền chẳng qua chỉ là Tử Phủ tầng chín,
lại dám một mình gặp hắn, trong lòng cũng có chút kính nể can đảm của Trần
Đạo Huyền.
- Giới thiệu cho Trần đạo hữu một phen, vị này là đạo tử của Khương gia ta,
Khương Trần Dạ, chắc các ngươi đã gặp qua ở Chân Tiên Nguyên giới rồi. Vị
này là thiên kiêu trần tự bối của Khương gia ta, Khương Trần Yên.
Trần Đạo Huyền gật gật đầu với hai người.
- Khương chân nhân, có chuyện không ngại cứ nói thẳng.
Khương Tổ Nhất gật gật đầu:
- Được, Trần đạo hữu đã sảng khoái vậy thì ta liền nói thẳng.
Hắn dừng một chút:
- Khương gia ta muốn thông gia với Trần gia, kết thành đồng minh cùng tiến
cùng lùi với nhau!
Quả nhiên!
Trần Đạo Huyền thầm nghĩ trong lòng.
Nhưng ngoài miệng hắn lại nói:
- Khương gia thực lực cường đại, Trần gia ta chỉ là một gia tộc Tử Phủ, có
tài đức gì để có thể cùng Khương gia các ngươi kết làm minh hữu?
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.