🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Người thường đều nói tu sĩ vô tình.
Trên thực tế, chỉ là tu sĩ trải qua một thời gian dài tu hành, tận mắt chứng
kiến quá nhiều người thân và bằng hữu qua đời, làm cho họ trở nên lạnh lùng về
mặt tình cảm mà thôi.
Trên thực tế, trong phương diện tình cảm, người tu hành và người bình
thường không có nhiều khác biệt, họ cũng có hỉ nộ ái ố.
Hơn nữa.
Tu sĩ và phàm nhân khác nhau lớn nhất chính là vĩ lực quy về bản thân, kỳ
thật bọn họ cũng không lo lắng loại chuyện như mất đi quyền lực, bởi vì chỉ cần
bọn họ có được thực lực, là vĩnh viễn nắm giữ được quyền lực.
Một Nguyên Anh Chân Quân, cho dù có nghèo túng hơn nữa, cũng không
phải một tu sĩ Tử Phủ có thể phớt lờ.
Bởi vì Nguyên Anh Chân Quân tiện tay là có thể bóp chết hắn như bóp chết
một con kiến.
Trên bầu trời.
Lôi vân sau khi liên tục hạ xuống hai đạo lôi đình, thời gian lôi kiếp thứ ba
ấp ủ đặc biệt lâu.
Đến nỗi tất cả mọi người ở đây đều nín thở.
Cuối cùng, một luồng sấm màu đen bổ thẳng xuống.
Lần này.
Chu Minh Hạo chung quy vẫn không có ngăn trở, bị cột lôi màu đen trực
tiếp xuyên sâu xuống đất.
Mọi người bay lên cao nhìn xuống phía dưới, một cái hố hình tròn sâu không
thấy đáy xuất hiện giữa một ngọn núi, xung quanh hố lớn, mơ hồ có tinh chất do
nhiệt độ cao tan chảy xuất hiện.
Tam trọng lôi kiếp qua đi.
Lôi vân lập tức tiêu tán, ánh mặt trời một lần nữa chiếu xuống mặt đất.
Lúc này mọi người mới chú ý tới, ngọn núi Chu Minh Hạo độ kiếp kia, bị
tước đi mấy chục trượng, đây chỉ là dư uy của kiếp thần hồn cuối cùng mà thôi.
Nhìn thấy cảnh này.
Đại đa số tu sĩ Tử Phủ ở đây đều tâm tình nặng nề.
Tu hành đến Tử Phủ kỳ. Tu sĩ nào dám nói mình đối với đột phá Kim Đan
kỳ không có một chút ý nghĩ nào.
Nhưng nhìn thấy Kim Đan lôi kiếp khủng bố như này, lòng tin của mọi
người độ kiếp bị đả kích gấp bội.
- Tộc trưởng!
Lôi vân tản đi, Chu Mộ Bạch là người đầu tiên lao về phía hố sâu trên núi.
Hắn có thể cảm nhận được, bên trong hố sâu có một khí tức yếu ớt.
Nếu không cảm ứng sai, đó chính là khí tức của tộc trưởng nhà mình!
- Không nghĩ tới, Chu Minh Hạo tiền bối lại thành công.
Trần Đạo Huyền lẩm bẩm nói:
- Đi, chúng ta cũng đi qua thôi!
- Ừ.
Lạc Li gật đầu.
Đám người Trần Phúc Sinh cũng theo sát phía sau, bay tới đỉnh núi Chu
Minh Hạo độ kiếp.
Những tu sĩ Tử Phủ còn lại cũng nhao nhao đuổi theo.
Khương Tổ Nhất và Thích Quảng Hiếu liếc nhau, cũng bay qua.
Một lúc lâu sau.
Một đạo thân ảnh được Chu Mộ Bạch nâng đỡ. Chậm rãi bay ra từ trong hố
sâu, chính là Chu Minh Hạo độ kiếp thành công.
Chẳng qua trạng thái lúc này của Chu Minh Hạo cũng không tốt, kiếp thần
hồn sau cùng, mặc dù hắn đã vượt qua, nhưng cũng làm cho thần hồn của hắn bị
thương không nhẹ.
Cần phải tĩnh dưỡng một thời gian để phục hồi hoàn toàn.
- Chúc mừng Chu tiền bối độ kiếp thành công, thành tựu chân nhân Đạo
Quả!
- Chúc mừng Chu tiền bối...
- Xin chúc mừng...
Tu sĩ Thương Châu nhao nhao tiến lên hướng Chu Minh Hạo nói lời chúc
mừng.
Chu Minh Hạo cố nén đau nhức trên thần hồn, cười trả lễ với mọi người,
không hề bởi vì độ kiếp thành công, trở thành Kim Đan chân nhân tân tấn liền
kiêu căng.
- Chu Đạo Hữu, xin chúc mừng!
Khương Tổ Nhất thời cũng chắp tay với Chu Minh Hạo.
Thích Quảng Hiếu ở một bên không cam lòng yếu thế, cũng nhanh chóng
chắp tay với Chu Minh Hạo.
Chu Minh Hạo đáp lễ cười nói:
- Chu mỗ độ kiếp, không thể nghênh đón hai vị tiền bối, mong thứ tội!
- Đâu có đâu có.
ế
Thích Quảng Hiếu khoát tay áo, cười to nói:
- Chu đạo hữu quá khách khí.
- Đúng vậy.
Khương Tổ Nhất cười tủm tỉm nói:
- Chu đạo hữu nếu đã độ kiếp thành công, sau này chính là người đồng đạo,
xưng hô tiền bối cũng không hợp, chỉ cần dùng đạo hữu danh xưng là được rồi.
- Vậy... Khương đạo hữu, Thích đạo hữu, Chu mỗ chào qua hai vị!
- Hahaha!
- Đạo hữu khách sáo!
Mọi người một mảnh tiếng chúc mừng hoan hỉ, giờ khắc này, thanh thế của
Chu gia ở Thương Châu, không thể nghi ngờ đạt tới đỉnh phong.
Dù sao, đây chính là vị tu sĩ Kim Đan đầu tiên xuất ra ở bản địa Thương
Châu.
Tuy nói lúc này thực lực của Chu Minh Hạo còn chưa chắc mạnh hơn Chu
Mộ Bạch, nhưng đối với tán tu của Thương Châu, nói thế nào thì danh của tu sĩ
Kim Đan cũng so với tu sĩ Tử Phủ như Chu Mộ Bạch vang dội hơn rất nhiều.
Cho dù Chu Mộ Bạch chính là thiên kiêu Tử Phủ trên Tử Phủ Thiên Kiêu
Bảng.
Chu Minh Hạo cùng mọi người chào hỏi, lập tức chắp tay nói:
- Chu mỗ mặc dù vượt qua Kim Đan lôi kiếp, nhưng vẫn bị thương không
nhẹ, cần bế quan tĩnh dưỡng một thời gian, kế tiếp Chu mỗ không cách nào
chăm sóc chư vị.
- Chu tiền bối nói gì đâu.
- Nên vậy, nên vậy.
- ......

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.