🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

So sánh với tu vi luyện khí đạt tới Kim Đan kỳ, tu vi luyện thể của Trần Đạo
Huyền chỉ đạt tới cảnh giới Toái Lô Trọng Sinh, chỉ tương đương với tu vi
luyện khí Tử Phủ kỳ.
Đặt vào trong tu sĩ Kim Đan, loại tu vi luyện thể này tuyệt đối thuộc về cấp
bậc yếu kém.
Trên thực tế, Trần Đạo Huyền tốc độ tăng của tu vi luyện thể tuyệt đối
không tính là chậm, chỉ là so sánh với tốc độ tăng lên của tu vi luyện khí, thì lại
có chút không đủ nhìn.
Phía trước vách núi, Hô Diên Trì ngồi ngay ngắn luyện chế một kiện pháp
khí cao giai.
Lấy trình độ luyện khí của Trần Đạo Huyền, hắn lại phán đoán không ra, đến
tột cùng pháp khí trước mắt này là cấp độ nào.
Nhưng hắn lại có thể cảm giác được rõ ràng, linh vận mà pháp khí hình tháp
trước mặt này tản mát ra, so với Thừa Ảnh kiếm phẩm giai của hắn còn cao
hơn.
Phải biết rằng, từ sau khi Thừa Ảnh kiếm dung hợp thành một thể với Không
Gian kiếm ý, hai cái sẽ không bao giờ phân biệt lẫn nhau nữa.
Không Gian kiếm ý của hắn lột xác biến thành Không Gian pháp tắc, Thừa
Ảnh kiếm cũng không ngừng tăng lên, cho đến nay, Thừa Ảnh kiếm đã tăng lên
cấp năm hạ phẩm, tối đa không đến một tháng là có thể tăng lên cấp năm trung
phẩm.
Mặc dù vậy, Trần Đạo Huyền vẫn cảm thấy Thừa Ảnh kiếm của hắn, so ra
kém cái tháp nhỏ chưa thành hình trước mắt.
Theo từng đạo lại từng đạo trận văn từ trong hư không dung nhập vào thân
tháp, linh vận phát ra trên tháp nhỏ càng ngày càng mãnh liệt.
Cuối cùng.
Hàng rào không gian Trần Đạo Huyền bố trí trước người, bị cỗ áp bách này
ảnh hưởng, phát ra tiếng vỡ vụn kẽo kẹt.
Thấy như vậy.
Trần Đạo Huyền vội vàng một lần nữa tăng cường độ dày của hàng rào
không gian.
Đây cũng không phải là chuyện đùa giỡn, ngay cả tu vi Pháp Tắc cảnh trung
đoạn của hắn, cũng không ngăn cản được trùng kích do tháp nhỏ trước mắt này
mang đến, chứ đừng nói đến thân thể gầy yếu của hắn.
Trừ khi hắn mang linh giáp bản mệnh lên người.
Nhưng đó không phải là tấu hài sao?
ắ ế ế
Hắn đến xem Hô Diên điện chủ luyện khí, kết quả ngay cả linh giáp cũng
phải mang trên người.
May mắn, cảnh giới đại đạo Pháp Tắc cảnh trung đoạn không làm cho hắn
thất vọng, cái tháp nhỏ không biết phẩm giai này, sau khi bộc phát ra toàn bộ
linh vận, linh quang nhanh chóng thu liễm.
Cuối cùng, tháp nhỏ hóa thành một tia sáng đen, bay đến tay Hô Diên điện
chủ, bị đối phương thu lại.
- Hô!
Thu hồi tháp nhỏ, Hô Diên Trì phun ra một ngụm trọc khí, lúc này mới quay
đầu nhìn về phía Trần Đạo Huyền.
Vừa nhìn thấy bộ dạng của Trần Đạo Huyền, Hô Diên Trì liền khẽ lắc đầu:
- Thân thể này của ngươi, có chút yếu đuối.
- Vãn bối Trần Đạo Huyền, gặp qua Hô Diên tiền bối!
Trần Đạo Huyền không dám chậm trễ, khom người hành lễ với Hô Diên Trì.
Mặc dù hắn tự tin một thân thực lực có thể tung hoành trong Kim Đan chân
nhân, cho dù gặp phải Nguyên Anh chân quân hơi yếu, nếu dùng hết át chủ bài
cũng không thua đối phương.
Nhưng đối mặt với Hô Diên Trì, Trần Đạo Huyền vẫn có thể cảm nhận được
một cỗ áp lực cực lớn.
Trong lòng Trần Đạo Huyền rõ ràng, bây giờ Hô Diên Trì còn không phải
hắn có thể địch nổi.
Trước kia khi thực lực thấp kém, Trần Đạo Huyền đứng bên cạnh Trấn Hải
Điện điện chủ, cơ hồ không cảm thụ được bất kỳ áp lực nào, cảm giác đối
phương giống như một người bình thường, căn bản không cảm thụ được chút áp
lực nào.
Nhưng bây giờ, hắn lại đứng trước mặt cường giả gần như cùng một cấp bậc
với Trấn Hải Điện điện chủ.
Trần Đạo Huyền biết, đây không phải là thực lực của hắn yếu đi, mà là thực
lực của hắn tăng cường, ít nhất hiện tại, hắn đã có thể cảm nhận được chênh
lệch giữa hai bên.
Không giống như trước đây, ngay cả sự chênh lệch giữa hai bên cũng không
cảm nhận được, chỉ biết đối phương rất mạnh, nhưng cụ thể mạnh đến mức nào
lại không rõ ràng.
- Trong những năm qua, ngươi có vẻ lười.
Hô Diên Trì nhìn Trần Đạo Huyền lần thứ hai, nói ra một câu như vậy.
Trần Đạo Huyền biết ý tứ trong lời của đối phương, Hô Diên Trì nói hắn ở
trên luyện khí một đạo lười biếng.
Nhưng hắn không rõ ràng lắm, Hô Diên Trì nhìn ra như thế nào.
Dường như nhìn ra nghi vấn của Trần Đạo Huyền, Hô Diên Trì lại nói:
ấ ồ
- Trên người ngươi không có chút nào khí tức của hỏa, mấy năm nay, cơ hồ
không tự mình luyện khí đi?
- Uh...
Nghe vậy, Trần Đạo Huyền cúi đầu:
- Vãn bối xấu hổ.
Hô Diên Trì khoát tay:
- Ngươi không cần hổ thẹn, lại nói tiếp, hiện tại ngươi thân là tộc trưởng của
một đại tộc Thương Châu, không bao giờ thiếu tài nguyên tu hành nữa, tội gì
phải đi nghiên cứu luyện khí chi đạo. Trong lòng ngươi, chắc là nghĩ như vậy
đúng không?
Một lúc lâu sau.
Trần Đạo Huyền gật gật đầu:
- Vãn bối đích xác nghĩ như vậy.
- Ngươi coi như trung thực, ngồi đi.
Hô Diên Trì cười cười, lập tức lại nhìn về phía tráng hán bên cạnh Trần Đạo
Huyền:
- Tiên Chú, ngươi cũng ngồi.
- Tạ sư tôn.
Tráng hán tùy tiện ngồi xuống, nhếch miệng cười nói.
Thấy thế, Trần Đạo Huyền cũng không giả bộ, trực tiếp đặt mông ngồi bên
cạnh tráng hán, tựa như một học sinh thành kính học tập, nhìn Hô Diên Trì
trước mặt.
Nhìn thấy hai người ở trước mặt hắn bày ra tư thái thành kính học tập, Hô
Diên Trì hài lòng gật gật đầu.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.