🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trần gia chính là tuân theo lệnh triệu tập của Càn Nguyên Kiếm Tông, đi thu
phục Trấn Nam Quan.
Ở thời điểm này, Cơ gia bất kể là trực tiếp tiêu diệt Trần gia cũng tốt, hay
dùng thủ đoạn khác để âm thầm diệt Trần gia cũng được, đó đều là đánh vào
mặt của Càn Nguyên Kiếm Tông.
Nếu Cơ gia thật sự dám làm ra hành vi như vậy, nhất định sẽ bị Càn Nguyên
Kiếm Tông tiêu diệt giống như Kỳ gia Vũ Châu năm đó.
Thu phục Trấn Nam Quan chính là ý chí của Càn Nguyên Kiếm Tông.
Bất kỳ hành vi nào cản trở nào vào thời điểm này, đều sẽ bị Càn Nguyên
Kiếm Tông bạo lực trấn áp.
Bởi vậy, Trần Đạo Huyền tin tưởng, Cơ lão tổ sẽ không vì chỉ là một Cơ Húc
Huy mà lấy sự tồn vong của toàn bộ gia tộc ra đùa giỡn.
Chu Mộ Bạch gật gật đầu:
- Trong thời gian thu phục Trấn Nam Quan, Cơ gia đích xác không dám tìm
Trần gia gây phiền toái, nhưng thu phục Trấn Nam Quan cần vài năm, hay là
mười mấy năm? Bất luận thắng bại, cuộc chiến tranh này ắt sẽ phải đánh xong,
đến lúc đó, Trần gia ngươi đi đâu?
- Chu huynh, năm năm trước, ta còn chỉ là một tu sĩ Tử Phủ, ngươi làm sao
biết, vài năm sau thậm chí mười mấy năm sau, là Cơ gia tìm Trần gia ta gây
phiền toái, mà không phải ngược lại?
- Cái này...
Chu Mộ Bạch nhìn khuôn mặt tự tin tràn đầy của Trần Đạo Huyền, có chút
nói không nên lời.
Thật vậy.
Chu Mộ Bạch suy nghĩ, là Trần gia ngăn cản không được Cơ gia, nhưng
Trần gia có vị tộc trưởng yêu nghiệt như Trần Đạo Huyền, đến lúc đó ai sợ ai,
thật đúng là khó nói.
Nghĩ đến đây, Chu Mộ Bạch cười khổ nói:
- Trần huynh, là tại hạ lo lắng nhiều.
Trần Đạo Huyền lắc đầu:
- Ta biết, Chu huynh cũng có ý tốt.
Nhất thời, hai người lại im lặng.
Một lúc lâu sau.
Chu Mộ Bạch lại thở dài nói:
ầ ế ể
- Trần huynh, ta biết mục đích của ngươi tới tìm ta, ta chỉ có thể hứa với
ngươi, sau chiến tranh, nếu Trần gia ngươi ngăn trở được thế công của Cơ gia,
sau này Chu gia ta nghe theo Trần gia, như thiên lôi sai đâu đánh đó!
- Được! Chu huynh nói chuyện sảng khoái, vậy một lời đã định.
- Một lời đã định!
Chu Mộ Bạch gật gật đầu.
Dứt lời.
Thân hình của Trần Đạo Huyền lập tức biến mất trước mặt hắn, chỉ lưu lại
không gian gợn sóng.
Nhìn vị trí Trần Đạo Huyền biến mất, Chu Mộ Bạch thất thần một hồi.
Chu Mộ Bạch biết, Trần Đạo Huyền lộ ra chiêu này ở trước mặt hắn, chính
là vì thị uy.
Nhưng nói chung, thủ đoạn thị uy như vậy đã đủ ôn hòa.
Không có kêu đánh kêu giết, không có đánh lén sau lưng.
Chỉ là dùng không gian truyền tống để xuất hiện và biến mất trước mặt hắn,
Chu gia không thể không thần phục Trần gia, thừa nhận đối phương là đệ nhất
gia tộc Thương Châu.
Một khi Chu gia thần phục, ở Thương Châu, Trần gia chính là bá chủ tuyệt
đối, không có bất kỳ thế lực gia tộc nào có thể chống lại Trần gia, điều đó cũng
giống như Khương gia Thái Châu, Cơ gia Cảnh Châu.
Quay trở lại khoang chính của Mặc Long hào.
Trên mặt Trần Đạo Huyền mang theo ý cười.
Một bên, Lạc Li đang nhắm mắt tĩnh tu, mở mắt ra tò mò nhìn hắn nói:
- Có chuyện gì vậy?
- Không sao đâu.
Trần Đạo Huyền cười lắc đầu.
Mặc dù không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng nhìn thấy nụ cười trên mặt
Trần Đạo Huyền, Lạc Li biết nhất định lại xảy ra chuyện gì đó đáng mừng, vì
thế trên khuôn mặt xinh đẹp cũng lộ ra một nụ cười.
Nhìn thấy khuôn mặt tuyệt mỹ của Lạc Li lộ ra nụ cười, Trần Đạo Huyền mơ
hồ cảm thấy khoang chính trở nên sáng ngời.
- Thủy Hành kiếm ý của ngươi tu hành như thế nào?
Nghe ái lang hỏi tình trạng tu hành tiến cảnh của mình, trên mặt Lạc Li nhất
thời tràn đầy vui mừng.
Nàng giơ nắm đấm nhỏ trắng như tuyết, vui vẻ nói:
- Phu quân, hiệu quả giảng đạo của ngươi thực sự quá tốt, ta cảm thấy so với
hiệu quả của chính mình ngộ đạo, tốt hơn trước đây không biết bao nhiêu lần.

Cảm giác này... Thật giống như thường ngày sử dụng Ngộ Đạo trà vậy!!
Nghe vậy, Trần Đạo Huyền cười gật đầu:
- Môn công pháp ta tu hành có thể giúp mình cùng người khác cất giữ ngộ
tính, hiệu quả đích xác cùng vô cùng tương tự Ngộ Đạo trà.
- Trách không được tốc độ tu hành của phu quân nhanh như vậy!
Lạc Li thấy Trần Đạo Huyền chia sẻ bí mật này với mình, trong lòng càng
thêm cao hứng.
Chỉ là Lạc Li không biết, lưu trữ ngộ tính chỉ là một trong những năng lực
cơ bản nhất của Hồng Mông Ngộ Đạo Kinh.
Trần Đạo Huyền tu hành đến bây giờ, Hồng Mông Ngộ Đạo Kinh đã sớm
không chỉ có một loại năng lực cất giữ ngộ tính này nữa rồi.
Nếu không, cảnh giới đại đạo của hắn căn bản không tăng lên nhanh như
vậy.
Ngộ đạo, giảng đạo, diễn đạo...
Hơn nữa càng thêm thần bí là kim sắc kinh văn, Tinh Thần Kiếm Đạo Đồ và
công pháp không biết tên hắn vừa mới thu được từ không gian thí luyện truyền
thừa của Vạn Tinh Hải.
Mấy thứ này cộng lại, hơn nữa kỳ ngộ ở Chân Tiên Nguyên Giới, mới tạo
nên hắn như bây giờ.
Phàm là thiếu một cái trong những kỳ ngộ trên, thực lực của Trần Đạo
Huyền cũng sẽ không kinh khủng như bây giờ.
Thời gian ngắn ngủi không đến 50 năm, một thân thực lực có thể so sánh với
tu sĩ Nguyên Anh, đừng nói ở Vạn Tinh Hải chưa từng nghe thấy.
Chỉ sợ phóng mắt nhìn toàn bộ lịch sử Tiên Vân Châu, cũng chưa từng xuất
hiện loại yêu nghiệt này!

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.