Trên đảo rộng lớn trong địa vực Càn Nguyên Kiếm Tông.
Nơi này sinh hoạt vô số phàm nhân, tuy nói Càn Nguyên Kiếm Tông chưa
bao giờ thống kê nhân khẩu cụ thể, nhưng phỏng chừng sơ bộ, hòn đảo này còn
khổng lồ hơn so với một châu trên Địa Cầu của Trần Đạo Huyền kiếp trước.
Ít nhất là hàng tỷ nhân khẩu.
Hòn đảo này, cũng là căn cơ chân chính của Càn Nguyên Kiếm Tông cũ.
Chẳng qua Trần Đạo Huyền là tu tiên giả, rất ít khi tiếp xúc với phàm nhân,
thành trì trên hòn đảo khổng lồ này, hắn cũng chưa bao giờ thấy qua.
Đây là lần đầu tiên hắn đặt chân vào thành trì phàm nhân của Càn Nguyên
Kiếm Tông.
Bên trong thành trì.
Người qua lại trên đường phố không ngừng chảy xiết, hai bên, đủ các tiếng
rao của thương nhân và tửu lâu, thuyền vẽ ven đường trên sông, làm cho Trần
Đạo Huyền dường như đang ở trong xã hội cổ đại.
Tất cả mọi thứ mới lạ như vậy.
Trần Đạo Huyền đã thấy qua rất nhiều thành trì phàm nhân, nhưng không có
một tòa nào có thể so sánh với tòa thành trì trước mắt.
Trần Đạo Huyền cũng không nói được là vì sao.
Phi Thần Tuyết quay đầu lại:
- Ngươi nghĩ gì về thành trì phàm nhân này?
- Rất nhộn nhịp, rất náo nhiệt.
Trần Đạo Huyền không biết Phi Thần Tuyết nói những lời này là có ý gì,
đơn giản phê bình nói.
Phi Thần Tuyết lắc đầu:
- Ngươi ở Thương Châu, có thấy phàm nhân thành trì khác không?
- Đã thấy qua!
Trần Đạo Huyền không khỏi hồi tưởng lại thành trì phàm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-tu-tien-tai-gia-toc/1500751/chuong-817.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.