🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nói rồi, hắn ra lệnh cho một trong những đạo binh:
- Đồng Tam.
Ngay lập tức, một đạo binh bước ra khỏi hàng đợi.
Không thấy hắn thi triển bất kỳ động tác nào, chỉ thấy một đạo vực bảy màu
chợt chiếu thẳng vào đầu Tần Trảm.
- Oanh!
Theo đạo vực bảy màu chiếu xuống, Tần Trảm ngay lập tức bị đè nằm sấp
trên mặt đất, toàn thân, ngay cả một ngón cái cũng không nhúc nhích được.
Nhìn Tần Trảm nằm sấp trên mặt đất, trong mắt lộ ra thần sắc cầu xin tha
thứ.
Trần Đạo Huyền động tâm niệm, đạo binh tên là Đồng Tam nhất thời rút đi
đạo vực bảy màu.
Cảm giác áp lực tản đi, Tần Trảm lại khôi phục khống chế thân thể, nhanh
chóng từ trên mặt đất đứng lên.
- Đây là pháp thuật từ đạo vực đi, hắn là một đạo binh, lại có thể thi triển
pháp thuật đặc thù lấy đạo vực làm cơ sở khai phá ra!
Tần Trảm phấn chấn không thôi, điều này hoàn toàn khác với những khôi lỗi
của Thiên Cơ điện.
- Đạo binh không chỉ có thể linh hoạt vận dụng pháp thuật, còn có thể sử
dụng pháp khí, thậm chí, tu vi của bọn họ cùng với trình độ nắm giữ pháp thuật,
cũng sẽ tùy thời càng trở nên mạnh mẽ.
Nghe được điều này, Tần Trảm rốt cuộc nhịn không được nữa:
- Vậy bọn họ có gì khác với tu sĩ?
- Ngoại trừ không phải là thai sinh ra, đích xác không có nhiều khác biệt.
Tần Trảm:
- ......
Dường như nghĩ đến cái gì đó, Tần Trảm lại nói:
- Vậy đạo binh này của ngươi từ đâu mà có?
- Mua.
- Mua?
Phi Thần Tuyết nhíu mày, nàng nghĩ không ra, bảo vật trân quý như vậy lại
có thể tùy ý mua được.
- Ngay tại Truyền Bảo các, bỏ ra hai mươi vạn giọt tạo hóa lực mua.
- Bao nhiêu? 20 vạn?
ầ ấ
Tần Trảm vội vàng truy vấn:
- Ngươi lấy đâu ra nhiều tạo hóa lực như vậy, lúc trước ngươi còn mượn ta
hơn hai ngàn giọt tạo hóa lực...
Còn chưa đợi hắn nói xong, Trần Đạo Huyền ném tới cho hắn một cái nhẫn
trữ vật.
Tần Trảm đảo qua thần thức, bên trong bày hai mươi ba bình ngọc, trong
mỗi bình ngọc đều chứa đầy một trăm giọt tạo hóa lực, vừa vặn là hai ngàn ba
trăm giọt.
- Thanh toán xong.
- Ta không phải tìm ngươi đòi nợ.
- Ta biết.
Trần Đạo Huyền tùy ý nói:
- Ta chỉ nói cho ngươi biết, bây giờ ta không thiếu tạo hóa lực, hơn nữa
tương lai, chúng ta còn có nhiều tạo hóa lực hơn!
Nghe nói như vậy, Phi Thần Tuyết mơ hồ đoán được cái gì:
- Ý của ngươi là...
Trần Đạo Huyền thần bí cười, không nói gì.
......
Rời khỏi Song Hồ đảo.
Trên một chiếc linh chu.
Phi Thần Tuyết nhìn Tần Trảm, quan tâm nói:
- Thương thế trên người ngươi không sao chứ?
- Không có việc gì, tu sĩ giáp đen kia chỉ là bắt ta uy hiếp ngươi, ngược lại
không có thương tổn ta.
Nói đến đây, Tần Trảm chuyển đề tài:
- Chẳng qua là...
- Chỉ là cái gì?
Tần Trảm thở dài nói:
- Thực lực của Trần Đạo Huyền tăng lên quá nhanh, mới ngắn ngủi ba năm,
ngay cả Nguyên Thần đạo quân hắn cũng có thể chém giết, chiếu theo tốc độ
này, chỉ sợ hắn đạt tới thực lực Thiên Tôn, cũng không bao lâu. Sư tỷ, ngươi
thấy... Hắn sẽ giữ lời hứa của mình, kết hôn với ngươi?
Nghe thấy như vậy.
Phi Thần Tuyết một tay nâng má, nhìn những đám mây phía dưới linh chu
nhanh chóng lùi lại, chắc chắn nói:
- Sẽ, ta tin hắn.
ầ ế ầ
Nhìn bộ dáng của Phi Thần Tuyết, Tần Trảm cũng không tiện nói cái gì.
Thật sự là tốc độ thực lực của Trần Đạo Huyền tiến bộ quá nhanh.
Mặc kệ đạo binh là ngoại lực, đều tuyệt đối xem như thực lực tổng hợp của
Trần Đạo Huyền.
Nếu không tu sĩ sử dụng pháp khí, không phải cũng là mượn ngoại lực sao?
Ở một mức độ nào đó, đạo binh và pháp khí có chút tương tự.
Chẳng qua đạo binh không cần chủ nhân khống chế, không bị tu vi và cảnh
giới của bản thân chủ nhân ảnh hưởng.
Mà pháp khí thì khác, ở trong tay các tu sĩ khác nhau, phát huy ra uy năng
cũng hoàn toàn bất đồng.
Theo Phi Thần Tuyết cùng Tần Trảm rời đi.
Trần Đạo Huyền ngựa không ngừng vó, tìm được đại diện tộc trưởng Trần
gia Trần Đạo Liên.
Nhìn thấy Trần Đạo Huyền, Trần Đạo Liên lập tức kể khổ:
- Tộc trưởng ngài rốt cục cũng trở lại, gia tộc tới một vị tu sĩ giáp đen,
hắn......
- Ta biết chuyện đó rồi, ngươi không cần phải quản, đối phương đã bị ta giết.
- Uh...
Trần Đạo Liên thấy bộ dáng mạnh mẽ của Trần Đạo Huyền, yếu đuối gật gật
đầu:
- Vâng, ta biết rồi.
- Ta có mấy chuyện cần ngươi đi làm.
- Tộc trưởng mời nói.
Trần Đạo Liên nghiêm túc gật gật đầu.
- Chuyện đầu tiên, lan truyền tin tức cho Vạn Tinh Hải, trong vòng một
tháng, ta muốn cưới Phi Thần Tuyết.
- Ah?
Trần Đạo Liên cả kinh:
- Nhưng lúc trước ngài không phải nói, Càn Nguyên Kiếm Tông còn có rất
nhiều người không đồng ý hôn sự của ngài cùng Phi Thần Tuyết, việc này còn
phải bàn bạc lâu dài sao?
- Không kịp rồi.
Trần Đạo Huyền lắc đầu:
- Ngươi làm theo phân phó của ta là được rồi, một tháng sau ta và Phi Thần
Tuyết tổ chức lễ song tu, nếu có người phản đối, vậy giết là được rồi!
ầ ề ẫ ầ ầ
Khi nói ra những lời này, Trần Đạo Huyền sát khí lẫm liệt, lần trước Trần
Đạo Liên nhìn thấy Trần Đạo Huyền phẫn nộ như vậy, vẫn là lúc Trần Tiên Hạ
bị Khương Thái Uyên bắt đi.
Chẳng qua cỏ ở phần mộ Khương Thái Uyên đều cao mấy trượng rồi, lúc
này, không biết ai lại xui xẻo.
Trần Đạo Liên yên lặng suy nghĩ.
- Chuyện thứ hai, ta muốn ở Vạn Tinh Hải và Xuất Vân quốc, toàn diện thực
hiện linh thạch tệ!
- Cái gì?
Nếu như nói Trần Đạo Huyền kết hợp cùng Phi Thần Tuyết, chỉ là Càn
Nguyên Kiếm Tông phản đối, vậy thì hành động này của Trần Đạo Huyền,
chính là đắc tội toàn bộ gia tộc tu tiên của Vạn Tinh Hải và Xuất Vân quốc.
Trước mắt, Trần gia chỉ ở Thương Châu toàn diện thực hiện việc sử dụng
linh thạch tệ.
Hơn nữa phương thức Trần gia ở Thương Châu thực hiện linh thạch tệ cũng
không phải là cưỡng ép thực thi, mà là dùng phương pháp ôn hòa nấu ếch bằng
nước ấm.
Nhưng lần này, Trần Đạo Huyền lại muốn đẩy linh thạch tệ trên phạm vi lớn.
Có thể tưởng tượng được, một khi xử lý không tốt việc này, toàn bộ Vạn
Tinh Hải và Xuất Vân quốc vừa mới ổn định, đều vì thế mà đại loạn.
Hơn nữa Trần Đạo Huyền cùng Phi Thần Tuyết thành thân, nội bộ Càn
Nguyên Kiếm Tông vốn bất mãn.
Hành động này của Trần Đạo Huyền, thật sự là quá cấp tiến.
Cơ hồ đắc tội cả Vạn Tinh Hải và Xuất Vân quốc, tộc trưởng lấy đâu ra tự
tin?
Giờ khắc này, cho dù Trần Đạo Liên vô cùng tín nhiệm Trần Đạo Huyền,
nhưng vẫn nhịn không được có nghi vấn này.
Trần Đạo Huyền đương nhiên có thể nhìn ra nghi hoặc của Trần Đạo Liên,
nhưng hắn cũng không muốn giải thích quá nhiều, trực tiếp nói:
- Ta nói hai chuyện này, có thể đồng thời tiến hành, ngươi không cần lo lắng.
Việc thực hiện linh thạch tệ không chỉ là một nhà Trần gia ta xuất lực, Càn
Nguyên Kiếm Tông cũng sẽ làm theo Trần gia ta!
- Tuân lệnh!
Nghe nói như vậy, Trần Đạo Liên cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Hiện tại Trần gia mặc dù được xưng là đệ nhất gia tộc tu tiên Vạn Tinh Hải,
nhưng so sánh với kẻ thống trị Càn Nguyên Kiếm Tông, vô luận là danh vọng
hay là thực lực đều kém quá xa.
Nếu Trần gia đến đẩy linh thạch tệ với các gia tộc, phỏng chừng sẽ không có
bao nhiêu người chấp nhận.
ế ấ
Nhưng do Càn Nguyên Kiếm Tông thực thi, sự tình sẽ rất khác.
Đây chính là uy vọng Càn Nguyên Kiếm Tông thống trị Vạn Tinh Hải mấy
ngàn năm, loại uy vọng này, cho dù hiện tại thực lực của Trần Đạo Huyền vượt
qua Càn Nguyên Kiếm Tông, trong thời gian ngắn cũng không có khả năng so
sánh.
Trần gia cùng Càn Nguyên Kiếm Tông liên minh, chính là muốn mượn uy
vọng của Càn Nguyên Kiếm Tông.
Hiện tại mà nói, nội tình, thực lực của Càn Nguyên Kiếm Tông, đối với hắn
đều không tính là gì.
Ngoại trừ kiện Thuần Dương tiên khí Vũ Hoàng Chung ra, Càn Nguyên
Kiếm Tông đã không còn bao nhiêu thứ có thể làm cho hắn coi trọng nữa rồi.Mỏ linh thạch (1

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.