Trần Đạo Huyền nhìn Thiên Cơ phù trong tay, con ngươi sáng tối bất định.
Một lúc lâu sau.
Hắn mới chậm rãi gật gật đầu với vị tu sĩ tên Ngũ Minh Tu này, nói:
- Tốt, thành giao!
- Đa tạ tiền bối!
Ngũ Minh Tu lập tức lộ ra vẻ mặt mừng rỡ như điên.
- Ba năm này, ngươi tu hành trong thiên điện, không được vô cớ ra ngoài,
còn nữa, khi ta tu hành ghét nhất là bị người ngoài quấy rầy, nếu không có vấn
đề quan trọng, ngươi không được quấy rầy ta thanh tu.
- Vãn bối tuân theo pháp chỉ của tiền bối.
Ngũ Minh Tu gật đầu không thôi.
Phất phất tay, để cho đối phương lui ra, trong đại điện chỉ còn lại một mình
Trần Đạo Huyền.
Nhẹ nhàng ma sát Thiên Cơ phù trong tay, Trần Đạo Huyền dám kết luận, vị
tu sĩ tên Ngũ Minh Tu này tuyệt đối có vấn đề.
Trước đây, Trần Đạo Huyền tùy ý tìm kiếm một vị người dẫn đường, là đối
phương dụng tâm bày mưu tính kế, chủ động tiến lên.
Có lẽ, một khắc khi Trần Đạo Huyền bước vào đô thành Tư quốc thì đã bị
đối phương theo dõi.
Thế nhưng, tại sao đối phương lại để mắt tới hắn?
Đột nhiên, Trần Đạo Huyền lại dời ánh mắt đặt lên Thiên Cơ phù, trong lòng
dần dần có đáp án.
Thú vị!
Khóe miệng Trần Đạo Huyền nhếch lên một nụ cười.
- Ta đi ra ngoài một chuyến, ngươi tạm thời tu hành ở đây.
Dứt lời, Trần Đạo Huyền không để ý đến phản ứng của Ngũ Minh Tu, độn
quang chợt lóe, bay ra khỏi Huyền Thủy bí cảnh.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-tu-tien-tai-gia-toc/1500909/chuong-873.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.