- Được.
Trần Đạo Huyền gật gật đầu, xoay người phân phó Trần Phúc Sinh bên cạnh:
- Đến chỗ cô cô của ngươi, lấy tộc ấn của gia tộc mang đến.
- Vâng, thiếu tộc trưởng!
Trần Phúc Sinh chắp tay thi lễ, rồi bay về phía đại điện nghị sự.
Trần Đạo Huyền quay đầu:
- Dương tiên tử có mang theo tộc ấn không?
- Đương nhiên là mang theo.
Dương Cung Uyển gật gật đầu, lấy ra từ trong túi trữ vật một khối tiểu ấn
màu tím, chính là tộc ấn tượng trưng cho quyền hành của tộc trưởng Dương gia.
Thấy vậy, Trần Đạo Huyền hài lòng gật gật đầu.
Chỉ chốc lát sau.
Trần Đạo Liên và Trần Phúc Sinh cùng bay về phía mọi người.
- Thiếu tộc trưởng!
Trần Đạo Liên nhìn thấy Trần Đạo Huyền, phúc thân hành lễ.
- Ừ.
Trần Đạo Huyền gật gật đầu. Kể lại chuyện Dương gia phụ thuộc Trần gia
một lần nữa.
Trần Đạo Liên nghe vậy, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy vẻ khó tin.
Dương gia chính là minh chủ của Quảng An tiên minh. Cũng là một trong
tam đại gia tộc của Quảng An phủ.
Tuy nói thực lực của Dương gia hiện nay kém xa hai đại gia tộc khác của
Quảng An phủ, nhưng cũng không đến mức lưu lạc đi phụ thuộc gia tộc khác.
Trừ khi...
Trần Đạo Liên nhìn Trần Đạo Huyền một cái. Không biết thiếu tộc trưởng
lại giở thủ đoạn gì, dỗ dành được Dương tiên tử này đến.
Thỏa thuận xong chi tiết phụ thuộc giữa hai tộc, Trần Đạo Huyền cầm một
tờ giấy phù chế tạo thành khế ước, nhìn Dương Cung Uyển nói:
- Dương tiên tử, những điều khoản này không có vấn đề gì chứ?
Dương Cung Uyển liên tục xem ba lần các điều khoản phụ thuộc của hai tộc
Trần Dương, phần phụ thuộc này tương đối ưu đãi, ngoại trừ về mặt chiến lược
là phải phục tùng pháp lệnh của Trần gia ra, vẫn bảo đảm được tính tự chủ
tương đối lớn của Dương gia.
ế ầ ề ố ề
Hơn nữa, không biết Trần Đạo Huyền là cố ý hay vô ý, các điều khoản trong
này chỉ liên quan đến hai nhà Trần Dương, cũng không có liên quan đến Quảng
An tiên minh.
Điều này chẳng phải có nghĩa là Trần gia không có hứng thú với tiểu gia tộc
trong Quảng An tiên minh, sau này Quảng An tiên minh vẫn nghe theo Dương
gia điều khiển?
Không thể không nói, đây là tin tốt.
Dù sao, muỗi nhỏ đến đâu cũng là thịt, Trần gia chướng mắt Quảng An tiên
minh, nhưng hàng năm nó lại có thể mang đến không ít lợi ích cho Dương gia.
Dương Cung Uyển kiểm tra xong điều khoản, xác định không có vấn đề gì,
song phương đều lấy ra tộc ấn, đóng dấu vào điều khoản phụ thuộc.
Đột nhiên, giấy bùa bay vào giữa không khí, tự bốc cháy mà không có lửa,
cuối cùng hóa thành tro.
Giờ khắc này, một tia liên lạc như có như không, xuất hiện giữa Trần Đạo
Huyền và Dương Cung Uyển.
Cũng giống như lúc trước Trần Đạo Huyền thu phục Giao Nhân tộc vậy.
Điều khoản phụ thuộc hoặc lời thề chư hầu, khác với lời thề đại đạo, sự ràng
buộc của nó không mạnh như lời thề đại đạo.
Chỉ dựa vào thứ này mà muốn một thế lực khác hoàn toàn thần phục chính
mình, hoàn toàn là người mơ nói mộng.
Phụ thuộc giữa các thế lực là dựa vào lực lượng vũ trang, kinh tế và thậm chí
cả ảnh hưởng toàn diện và hạn chế văn hóa.
Chỉ dựa vào lời thề và điều khoản, thứ đó cũng không cao quý hơn giấy
trong nhà vệ sinh bao nhiêu.
Hai bên đã ký các điều khoản phụ thuộc.
Trên mặt của Dương Cung Uyển hiện lên một tia phức tạp, nàng chính thức
hướng Trần Đạo Huyền quỳ phục hành lễ nói:
- Bái kiến chủ thượng!
Thấy Dương Cung Uyển hành đại lễ xong, Trần Đạo Huyền đi lên trước, tự
mình đỡ nàng dậy, ôn nhu nói:
- Đều là người một nhà, sau này không cần nhiều lễ như vậy.
- Đa tạ Chủ thượng.
Dương Cung Uyển cúi đầu nói.
Nhìn ra Dương Cung Uyển có chút không được tự nhiên, Trần Đạo Huyền
lấy ra từ trong túi trữ vật một lọ nguyên khí tinh hoa chưa dùng hết, đưa qua
nói:
- Vật này coi như là quà phụ thuộc ta tặng cho Dương gia ngươi.
- Chủ thượng tuyệt đối không được, cái này...
ể ầ
Một giây trước Dương Cung Uyển còn đang cự tuyệt, nhưng phát hiện Trần
Đạo Huyền lấy ra là nguyên khí tinh hoa, cứng rắn nuốt lại lời nói cự tuyệt đến
bên miệng.
Thấy Dương Cung Uyển mặt đỏ bừng, Trần Đạo Huyền không khỏi buồn
cười.
Dương Cung Uyển hít sâu một hơi, lấy ra một cây linh thụ mầm non từ trong
túi trữ vật, nói:
- Vật này vốn là tổ phụ dặn ta phải dâng lễ đưa cho chủ thượng, nếu chủ
thượng đã thứ cho tội của Dương gia ta, vật này coi như là quà mừng Dương gia
ta dâng cho chủ thượng đột phá Tử Phủ.
- Ngộ Đạo trà thụ!
Trần Đạo Huyền còn chưa nhận ra cây này, Trần Đạo Liên ở một bên lại
kinh hô thành tiếng.
- Ngươi có nhận ra cây này?
Trần Đạo Liên gật gật đầu:
- Ngộ Đạo trà thụ mười năm kết một phiến lá trà, một gốc cây trà nhiều nhất
kết chín phiến cùng nhau, mỗi phiến lá trà có thể tăng lên ngộ tính cho tu sĩ ước
chừng nửa canh giờ, quả thực là thần hiệu.
Nói đến đây, Trần Đạo Liên không khỏi nhớ tới công hiệu khi thiếu tộc
trưởng giảng đạo, chợt cũng phục hồi tinh thần lại. Đối với thế lực khác, ngộ
đạo trà thủy đích thật là một bảo vật tăng cường nội tình, nhưng đối với Trần
gia, chỉ là trên gấm thêm hoa mà thôi.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.