🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tuy nói trên danh nghĩa, tu sĩ nội vực đang bảo vệ Phượng Vẫn giới, đang
thủ hộ truyền thừa nhân tộc, nhưng đối với tu sĩ Phượng Vẫn giới mà nói, bọn
họ không cảm nhận được. Từ đầu đến cuối, bọn họ chỉ cảm nhận được Lưỡng
Giới Uyên đang bóc lột Phượng Vẫn giới.
Mặc dù bóc lột là vì chống cự giới yêu, nhưng tu sĩ Phượng Vẫn giới không
cảm thụ được.
Vách ngăn, ngay từ đầu đã gieo trồng trong trái tim của cả song phương.
Chỉ có điều căn bản không thể loại bỏ loại vách ngăn này.
Thông qua cuộc trò chuyện ngắn ngủi với Ngũ Hà thiên tôn, Trần Đạo
Huyền đã biết đại khái chế độ quyền lực của nhân tộc Lưỡng Giới Uyên.
Đơn giản mà nói, hệ thống quyền lực của Lưỡng Giới Uyên vô cùng phân
tán, là do các thế lực đỉnh tiêm kết hợp mà thành, những thế lực đỉnh tiêm này
cũng không có quan hệ phụ thuộc lẫn nhau.
Điều này dẫn đến, khi nhân tộc quyết nghị chuyện quan trọng, thường cần
phải trải qua rất nhiều cuộc thảo luận và cãi vã.
Tuy nói tu sĩ nhân tộc cũng thấy được nhược điểm của chế độ quyền lực này,
nhưng tu sĩ chú trọng lấy thực lực phục người, tất cả mọi người đều là tu sĩ Độ
Kiếp, ai lại phục ai?
Hơn nữa thế lực sau lưng các tu sĩ cùng với gút mắc của các giới vực khác
nhau, khó mà có được một người có thể đứng ra thống lĩnh tất cả tu sĩ nhân tộc.
Trần Đạo Huyền với tư cách là Minh chủ Tiên Minh phương Bắc, hắn biết rõ
thống lĩnh một phương thế lực không phải là một chuyện đơn giản.
Sức mạnh, tu lịch, danh tiếng, thủ đoạn, thiếu một thứ là không thể được.
Hắn có thể làm Minh chủ Tiên Minh phương Bắc, là dựa vào thực lực tuyệt
đối của bản thân, cùng với Càn Nguyên Kiếm Tông giúp đỡ.
Nếu không phải sau lưng Trần Đạo Huyền có Phi Thần Tuyết yên lặng ủng
hộ hắn, hắn rất khó làm chức Minh chủ này.
Cái khác không nói, chỉ quản lý một tiên minh lớn như vậy, tu sĩ Trần gia đã
không lấy ra đủ nhân thủ.
Phải biết rằng, Tiên Minh phương Bắc là một đại thế lực có mấy nhà tông
môn nhị lưu cùng với một đống lớn gia tộc Nguyên Anh.
Còn Trần gia thì sao? Ngoại trừ một Nguyên Thần đạo quân Trần Đạo
Huyền ra, chỉ có một vị tu sĩ Nguyên Anh Trần Phúc Sinh.
Cho dù Trần Đạo Huyền có thể ngăn chặn đám kiêu binh dũng tướng trong
tiên minh, người Trần gia có thể quản được thủ hạ của bọn họ sao?

Không thể!
Dù cho thực lực Trần Đạo Huyền có mạnh hơn nữa, cũng không cách nào để
cho một tu sĩ Trúc Cơ kỳ trường kỳ quản trụ một cái tu sĩ Kim Đan.
Tu sĩ chỉ phục cường giả, đây là chỗ tốt cũng là nhược điểm.
- Đến!
Ngay khi hắn còn đang trầm tư, thanh âm Ngũ Hà thiên tôn truyền vào trong
tai Trần Đạo Huyền.
Trần Đạo Huyền ngẩng đầu nhìn lại, dưới chân quang chu sớm đã mình tản
đi.
Đợi đến khi quang chu tản đi, một cảnh tượng rung động khó hiểu chiếu vào
mắt Trần Đạo Huyền.
Trong mắt Trần Đạo Huyền, một cái quang cầu khổng lồ xuất hiện trước mắt
hắn, bốn phía quang cầu khổng lồ này là từng viên quang cầu nhỏ bé hơn phối
hợp với bối cảnh hư không hắc ám vô tận.
Cảnh tượng này giống như vô số vệ tinh bao quanh một hằng tinh.
Chỉ là ánh sáng phát ra từ "Hằng Tinh" này không mãnh liệt như vậy, mà là
vô cùng nhu hòa.
- Ở đây... Chính là nội vực?
- Ừm.
Ngũ Hà thiên tôn gật gật đầu, cười nói:
- Chào mừng đến với thế giới nội vực!
Trần Đạo Huyền ngơ ngác gật gật đầu, hắn nhìn về phía viên quang cầu
khổng lồ nhất, Trần Đạo Huyền biết, đó nhất định chính là Quảng Nguyên giới.
Về phần những tiểu quang cầu khổng lồ bốn phía, đoán chừng là Thiên Tôn
giới cùng với thế giới do Nguyên Thần đạo quân khác mở ra.
Trên lý thuyết mà nói, Trần Đạo Huyền cũng có thể dời Huyền Hoàng giới
đến nơi này.
Hiện giờ Huyền Hoàng giới của hắn đang bay giữa vô tận hư không, tuy
rằng ẩn nấp, nhưng nói không chừng ngày nào đó sẽ gặp phải nguy hiểm.
An trí Huyền Hoàng giới ở chỗ này, ít nhất sẽ có cả một tộc quần nhân tộc
thủ hộ, không cần phải lo lắng bị giới yêu phá hư.
Huyền Hoàng giới là căn cơ thành đạo của Trần Đạo Huyền, tầm quan trọng
của nó không cần phải nói nhiều.
Bất quá muốn chuyển Huyền Hoàng giới đến nơi này, cũng không phải là
một chuyện đơn giản.
Thế giới truyền tống thì chỉ có tu sĩ đạt tới Thế Giới cảnh tầng năm mới có
thể thi triển, Trần Đạo Huyền muốn chuyển Huyền Hoàng giới đến nơi này thì
chỉ có thể chậm rãi cưỡi Huyền Hoàng giới bay tới đây.
ẩ ầ ề
Cái này tựa như nói chuyện vớ vẩn, Trần Đạo Huyền cưỡi quang chu từ
chiến trường vực ngoại tới thế giới nội vực đã mất khoảng hơn một tháng.
Về phần chậm rãi cưỡi Huyền Hoàng giới bay tới nơi này?
Trần Đạo Huyền trực tiếp bỏ đi ý niệm này trong đầu.
Cái gọi là vọng sơn chạy chết ngựa, mặc dù quang cầu khổng lồ này đã nằm
ở trước mắt Trần Đạo Huyền, nhưng hắn cùng Ngũ Hà thiên tôn muốn bay vào
quang cầu này, vẫn phải tốn hơn một ngày.
Đây vẫn là Ngũ Hà thiên tôn mang theo hắn, nếu là dựa vào độn quang của
Trần Đạo Huyền phi hành, thì còn không biết phải hao phí bao nhiêu thời gian.
......
Tiến vào Quảng Nguyên giới.
Trần Đạo Huyền chỉ cảm thấy trước mắt nhất thời sáng sủa.
Sinh cơ!
Ấn tượng đầu tiên của Trần Đạo Huyền tiến vào Quảng Nguyên giới chính
là thế giới này tràn ngập sức sống.
Trước kia ở Phượng Vẫn giới cùng chiến trường vực ngoại Lưỡng Giới
Uyên, cảm xúc của hắn còn không sâu.
Lúc này đặt chân đến Quảng Nguyên giới, cảm xúc đầu tiên của hắn chính là
thế giới này là một thế giới tràn đầy sức sống và hy vọng.
So sánh, khí tức của Phượng Vẫn giới thì tràn ngập bạo ngược cùng tuyệt
vọng!
Đúng vậy, Trần Đạo Huyền cẩn thận nhớ lại, đích xác là như vậy.
Tuy nói Phượng Vẫn giới rộng lớn hơn Quảng Nguyên giới nhiều, nhưng
sinh tồn ở Phượng Vẫn giới, Trần Đạo Huyền chưa bao giờ cảm thụ được sinh
cơ bừng bừng cùng hy vọng như này.
Phần lớn tu sĩ Phượng Vẫn giới ích kỷ tự lợi, ở một mức độ nào đó mà nói,
cũng là bị hoàn cảnh Phượng Vẫn giới ảnh hưởng.
- Thế nào, Quảng Nguyên giới và Phượng Vẫn giới rất khác nhau đi?
Ngũ Hà thiên tôn cũng đến từ Phượng Vẫn giới, đối với tình huống của
Phượng Vẫn giới, hắn đã quá hiểu rồi.
Trần Đạo Huyền gật gật đầu:
- So sánh với Quảng Nguyên giới, Phượng Vẫn giới cho người ta nhiều hơn
là một loại khí tức tuyệt vọng.
Ngũ Hà thiên tôn thở dài nói:
- Tất nhiên sẽ tuyệt vọng, với vị cách thế giới của Phượng Vẫn giới, nó đã
sinh ra một ý thức thế giới nhất định, sau khi biết số phận của mình, nó chắc
chắn sẽ cảm thấy tuyệt vọng và điên cuồng.
ầ ề ầ ố ắ
Trần Đạo Huyền gật gật đầu, đối với việc này, hắn cũng không tiện nói cái
gì.
Chân Yêu giới thôn phệ Phượng Vẫn giới là trò chơi của hai tòa thế giới, cấp
độ loại trò chơi này còn cao hơn Đại Thừa Chân Tiên.
Thượng cổ nhiều Chân Tiên như vậy cũng không giải quyết được vấn đề
này, đâu phải là hiện giờ hắn có thể giải quyết, Trần Đạo Huyền vẫn tự biết rõ
điểm này.
- Đừng nói những điều không vui này.
Ngũ Hà thiên tôn chuyển đề tài:
- Ta nói cho ngươi biết chuyện đột phá Độ Kiếp đi.
Nghe nói như vậy, tinh thần Trần Đạo Huyền tập trung cao độ.
Hắn biết tương lai hắn đột phá Độ Kiếp kỳ không có quá nhiều trở ngại,
nhưng cũng phải mất một thời gian khá dài mới được.
Không nói đến vấn đề đại đạo pháp tắc của Huyền Hoàng giới, chỉ riêng
khuếch trương phạm vi thế giới của Huyền Hoàng giới, đã là cửa ải khó đầu tiên
chắn trước mặt hắn rồi.
Ngũ Hà thiên tôn tiếp tục nói:
- Ta biết cảnh giới đại đạo hiện tại của ngươi chỉ là Thế Giới cảnh tầng ba,
muốn đột phá Độ Kiếp kỳ thì cảnh giới đại đạo của ngươi phải đạt tới Tạo Vật
cảnh mới được. Điều này đòi hỏi ngươi phải liên tục mở rộng thế giới mà ngươi
đã mở ra, đồng thời cần đề thăng đại đạo pháp tắc của nó.
Nghe đến đây, Trần Đạo Huyền không ngừng gật đầu

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.