🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nhìn ngọc giản duy nhất trước mặt, Trần Đạo Huyền cầm nó vào tay.
Sau một khắc.
Trần Đạo Huyền ở trước mặt bạch y đạo nhân, rót tri thức trong hai quả ngọc
giản vào thức hải của mình như ăn tươi nuốt sống.
Nội dung tiếp theo của công pháp Đô Thiên Ma Thần Chân Thân còn dễ nói,
bạch y đạo nhân đưa ra công pháp tiếp theo cũng chỉ có thể tu luyện đến Độ
Kiếp kỳ, về nội dung từ Đại Thừa chân tiên trở lên, trong ngọc giản cũng không
ghi lại.
Điều này cũng phù hợp với tiêu chuẩn khen thưởng tầng thứ hai của Thông
Thiên tháp.
Chân chính làm cho Trần Đạo Huyền đầu váng mắt hoa, thần thức sắp nổ
tung, là quả ngọc giản thứ hai.
Ngay lúc thần thức của Trần Đạo Huyền là một mảnh hỗn loạn, thần hồn sắp
bị thương nặng.
Sâu trong thức hải, kim sắc kinh văn hơi chấn động, lúc này Trần Đạo
Huyền mới giải thoát từ trạng thái đầu váng mắt hoa.
- Nguy hiểm thật!
Trần Đạo Huyền thầm hô may mắn.
Thấy lần đầu tiên Trần Đạo Huyền tiếp nhận truyền thừa, lại không có chút
trở ngại nào, bạch y đạo nhân hoàn toàn khiếp sợ.
- Ngươi...
Bạch y đạo nhân chỉ vào Trần Đạo Huyền, muốn nói lại thôi.
- Có chuyện gì vậy, tiền bối?
Trong lòng Trần Đạo Huyền lộp bộp, trên mặt lại không có chút biểu hiện
khác thường nào.
- Không có gì.
Bạch y đạo nhân khoát tay áo:
- Nhớ kỹ, ngọc giản này chỉ có thể quan sát ba lần, ba lần qua đi, sẽ hoàn
toàn biến mất. Về phần có thể lĩnh ngộ bao nhiêu, tùy thuộc vào bản lĩnh của
ngươi.
Nghe nói như vậy, trong lòng Trần Đạo Huyền có chút hối hận.
Sớm biết chỉ có thể tìm hiểu ba lần, hắn nhất định tăng phúc ngộ tính đến
cực hạn!
Nhưng cũng may, trước khi Trần Đạo Huyền tiến vào không gian truyền
thừa Vạn Tinh Hải, cũng đã nâng cao ngộ tính của hắn đến gấp trăm lần.
ồ ể
Cho nên nhìn chung, vừa rồi tìm hiểu cũng không phải là thiệt thòi, chỉ là
bây giờ suy nghĩ của hắn có chút hỗn loạn.
Truyền thừa trong quả ngọc giản thứ hai, đối với Trần Đạo Huyền hiện tại
mà nói thật sự quá cao thâm khó lường.
Hoặc là nói, loại tiên thuật cấp bậc này, căn bản không nên xuất hiện ở hạ
giới.
Hơn nữa hắn phát hiện, trước đây hắn tu luyện Thần Hải Thiên và Phân Hải
Thiên, đều là cơ sở của môn bí pháp này.
Chỉ có điều, lấy tiến độ tu luyện hai môn đó, khoảng cách tới ngưỡng cửa tu
luyện môn bí pháp này còn rất dài.
Nghĩ đến đây, Trần Đạo Huyền cũng không trì hoãn nữa, lập tức chắp tay
nói với bạch y đạo nhân:
- Tiền bối, như vậy vãn bối cáo từ!
- Đi đi.
Bạch y đạo nhân vung tay lên, ý thức của Trần Đạo Huyền lập tức biến mất
ở không gian truyền thừa Vạn Tinh Hải, trở về thân thể.
Nhìn Trần Đạo Huyền rời đi.
Trong mắt bạch y đạo nhân toát ra một tia suy tư:
- Xông qua tầng thứ tư Thông Thiên tháp thất bại cùng với lần đầu tiên tiếp
nhận truyền thừa Liệt Tinh Thuật, lại không tổn hao chút thần hồn nào, thật thú
vị.
......
Ma Viên sơn.
Một động phủ bí ẩn.
Trần Đạo Huyền vừa mới mở hai mắt ra, ánh mắt ân cần của Phi Thần Tuyết
liền đập vào mắt hắn.
- Ta không sao, làm cho ngươi lo lắng.
Trần Đạo Huyền cười cười nói.
- Còn nói không sao.
Trên mặt xinh đẹp của Phi Thần Tuyết tràn đầy vẻ đau lòng:
- Sắc mặt của ngươi tái nhợt như vậy.
- Tiêu hao thần thức quá lớn, đợi một chút là tốt thôi.
Nghe vậy, Phi Thần Tuyết triển khai thần thức, quét qua thân thể Trần Đạo
Huyền từ trong ra ngoài một lần, lúc này vẻ mặt mới thả lỏng xuống.
Đích xác như Trần Đạo Huyền nói, hắn chỉ là tiêu hao thần thức quá độ,
nghỉ ngơi một phen là tốt.
ầ ề ồ ầ
Càng đừng nói Trần Đạo Huyền còn có Hồng Mông Ngộ Đạo Kinh, chỉ cần
mặc niệm một lần là có thể thần thức khôi phục như lúc ban đầu.
Thấy Trần Đạo Huyền không có gì đáng ngại, Phi Thần Tuyết mới mở
miệng hỏi:
- Trần Lang, xem ngươi cao hứng như vậy, lần này thu hoạch rất lớn hả?
- Rất lớn!
Trần Đạo Huyền gật gật đầu.
Không nói tới công pháp tiếp theo của Đô Thiên Ma Thần Chân Thân, đây là
công pháp luyện thể hắn nhất định phải có.
Môn tiên thuật được ghi lại trong quả ngọc giản thứ hai, mới là làm cho Trần
Đạo Huyền mở rộng tầm mắt.
Tuy nói Trần Đạo Huyền chưa từng đi qua Lưỡng Giới Uyên, nhưng hắn có
thể cam đoan, Lưỡng Giới Uyên tuyệt đối không có tiên thuật cấp bậc này!
Lại nói tiếp, ở thời thượng cổ Phượng Vẫn giới xuất hiện rất nhiều Đại Thừa
chân tiên, tất nhiên những Đại Thừa chân tiên này cũng khai phá ra đủ loại tiên
thuật.
Nhưng Trần Đạo Huyền dám khẳng định, tuyệt đối sẽ không có bất kỳ một
vị Đại Thừa chân tiên nào có thể khai phá ra loại tiên thuật cấp bậc như Liệt
Tinh Thuật!
Tuy nói Liệt Tinh Thuật chỉ có thể được phân loại là thuật, cũng không phải
là công pháp, nhưng lần đầu tiên kim sắc kinh văn trong thức hải truyền đạt cho
hắn một ý niệm vô cùng rõ ràng.
Thuật này, chỉ thẳng vào đại đạo!
Tương đối đáng tiếc là, Trần Đạo Huyền chỉ có thể tìm hiểu tổng cộng ba
lần, hơn nữa hắn đã tìm hiểu một lần, hiện tại chỉ còn lại có hai lần.
Giờ phút này, sâu trong thức hải của Trần Đạo Huyền, một quả ngọc giản
lẳng lặng trôi nổi bên cạnh kim sắc kinh văn.
Điều khiến Trần Đạo Huyền khó có thể chấp nhận là, môn bí pháp cấp bậc
cao tới vậy, kim sắc kinh văn lại thờ ơ với nó.
Không đúng!
Không phải kim sắc kinh văn thờ ơ, mà là nó biết, nó không nắm chắn khi ra
tay với môn tiên thuật này.
Tu hành đến nay, đây là lần đầu tiên Trần Đạo Huyền nhìn thấy kim sắc kinh
văn thúc thủ vô sách.
Điều này làm cho hắn càng thêm chắc chắn, môn Liệt Tinh Thuật này rất
không tầm thường, có khi, đây là một môn bí thuật đủ để sánh vai Hồng Mông
Ngộ Đạo Kinh!
Nghĩ đến đây, nội tâm Trần Đạo Huyền càng thêm nóng bỏng.
ắ ấ
Kỳ thật hắn cũng rất kỳ quái, dựa theo Khương gia ghi chép, trong lịch sử
không phải không có ai xông tới số tầng Thông Thiên tháp cao hơn hắn.
Nhưng Trần Đạo Huyền lại không nhìn thấy công pháp cùng cấp bậc với Đô
Thiên Ma Thần Chân Thân trong tin tức về Thông Thiên tháp do Khương gia
ghi lại.
Càng đừng nói đến môn tiên thuật Liệt Tinh Thuật này.
- Không đúng, có lẽ có người đã nhận được bí thuật cấp bậc này, nhưng cuối
cùng đã tọa hóa, hóa thành một nắm đất vàng.
Trần Đạo Huyền suy đoán.
Phượng Vẫn giới không cách nào thành tiên, cơ hồ là bí mật mà mọi người
đều biết.
Mặc cho ngươi có thiên tư tung hoành như thế nào, cuối cùng cũng khó thoát
khỏi thọ nguyên đại hạn, trừ phi tu sĩ nào có thể thoát khỏi khuỷu tay của
Phượng Vẫn giới.
Nhưng với tư cách là tu sĩ sinh ra và lớn lên ở Phượng Vẫn giới, trước khi
thành tựu Đại Thừa chân tiên, trả hết nhân quả của giới này, làm sao có thể
thoát khỏi gò bó của Phượng Vẫn giới.
Vì vậy, nói đơn giản là một nghịch lý.
Bởi vậy, từ thời thượng cổ, đám Đại Thừa chân tiên phi thăng mà đi, Phượng
Vẫn giới đã không còn sinh ra một vị Chân Tiên nào nữa.
Không phải thiên tư của tu sĩ Phượng Vẫn giới không tốt, mà là bị hoàn cảnh
hạn chế.
Phi Thần Tuyết nghe được Trần Đạo Huyền có thu hoạch lớn, cũng theo hắn
vui vẻ lên.
Trước mắt hai người phải đi tới chiến trường vực ngoại Lưỡng Giới Uyên,
thực lực của Trần Đạo Huyền càng mạnh, an toàn của hai người lại càng được
bảo đảm.
- Đúng rồi, ngươi có biết ngươi được phân loại đến khu vực chiến tranh nào
không?
Trần Đạo Huyền đột nhiên hỏi.
Phi Thần Tuyết hơi sửng sốt, chợt lắc đầu:
- Không biết, tu sĩ tân tấn Nguyên Thần kỳ được phân đến khu vực chiến
tranh cụ thể nào, đều thuộc về tuyệt mật. Cho dù là bản thân tu sĩ, trước khi đặt
chân vào chiến trường vực ngoại, cũng không biết.
Nghe được tin tức này, Trần Đạo Huyền cau mày.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.