Huyền Hoàng giới.
Giữa không trung, chùm ánh sáng màu vàng trông vô cùng chói mắt.
Mơ hồ, còn có một hư ảnh hình chim lúc ẩn lúc hiện, Trần Đạo Huyền liếc
mắt một cái liền nhận ra, hư ảnh này chính là Kim Ô vẫn lạc.
Trên mặt đất, đất cát man hoang dã dần dần tan chảy, địa thế liên tục giảm
xuống.
Trần Đạo Huyền có thể cảm giác được, cả Huyền Hoàng giới đều đang lung
lay sắp đổ.
Bất cẩn rồi!
Trong lòng Trần Đạo Huyền ảo não.
Nếu Huyền Hoàng giới bị tổn hại, đạo đồ của hắn cũng xong luôn.
Ngay khi hắn lo lắng không thôi, đường vân hỏa diễm màu đen trên ngực
hắn chợt sáng lên, ngay sau đó, một ngọn ma thần hỏa đen nhánh từ ngực hắn
bay ra.
Không chỉ như thế, ngọn ma thần hỏa màu đen này lại tiết lộ một tia khát
vọng với Trần Đạo Huyền.
- Ý ngươi là, ngươi muốn ăn nó?
Trần Đạo Huyền chỉ vào mảnh Kim Ô không ngừng tàn sát bừa bãi trên
không trung, nói.
Lần này, ma thần hỏa lộ ra khát vọng càng mãnh liệt hơn.
So sánh với phàm hỏa, linh hỏa có một ít linh trí cơ bản nhất.
Ma thần hỏa của hắn là một loại linh hỏa, tự nhiên cũng không ngoại lệ.
Nhưng ngoại trừ lần này, cho tới bây giờ ma thần hỏa chưa từng tiết lộ bất
cứ cảm xúc nào cho chủ nhân Trần Đạo Huyền.
Nhưng mà...
Mảnh vụn Kim Ô của hắn là lấy ra thắp sáng Huyền Hoàng giới, tái diễn
sinh cơ thế giới Huyền Hoàng giới, chứ không phải cho ma thần hỏa thôn phệ.
Nhưng nhìn thấy Huyền Hoàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-tu-tien-tai-gia-toc/1501149/chuong-921.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.