Rất nhanh Bao Cốc liền nghe được Sư Tỷ nàng hô một tiếng: "Bao Cốc!" Âm điệu rất cao thậm chí có chút thay đổi, Bao Cốc nghe vào trong tai dường như âm thanh từ thiên không truyền đến, nàng thầm nghĩ: "Thì ra không điếc a!" Nàng lại thấy Sư Tỷ đang nâng khuôn mặt của nàng vô cùng khẩn trương hô: "Nhìn ta!" Bao Cốc thầm nghĩ: "Ta nguyện ý mãi nhìn ngươi, chỉ là Sư Tỷ, ngươi không cảm thấy lúc này không thích hợp sao?" Nàng thấy nàng Sư Tỷ dường như rất khẩn trương, lại đem bình ngọc chứa long tủy đưa đến bên miệng nàng rót một giọt long tủy vào trong miệng nàng, sau đó quán Hầu Nhi Tửu vào miệng nàng, gấp đến độ Bao Cốc hô lên: "Aiz, ngươi đừng quán rượu cho ta, để ta nếm thử mùi vị của long tủy a!" Nàng vẫn như cũ không nghe được giọng nói của mình, Sư Tỷ cũng ong ong không nghe thấy gì tiếp tục đổ Hầu Nhi Tửu vào miệng nàng. Bao Cốc thấy Hầu Nhi Tửu theo khóe miệng chảy ra bên ngoài, sắc mặt Sư Tỷ trở nên rất khó coi, tựa hồ sợ hãi. Bao Cốc cảm giác được có chút không thích hợp, dường như những gì nàng nói chính nàng cùng Sư Tỷ đều nghe không được, nhưng Sư Tỷ nói nàng có thể nghe được. Đây là tình huống gì? Không chờ Bao Cốc ngẫm nghĩ, nàng đột nhiên thấy Sư Tỷ uống một hớp lớn ngũ giai Hầu Nhi Tửu, sau đó bỗng nhiên cúi người miệng đối miệng uy rượu vào trong miệng nàng.
Giọng nói của Ngọc Tu La bỗng nhiên vang lên: "Hỏa Bạo Long, ngươi tránh ra!
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-von-phuc-hau/1706612/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.