Bao Cốc thu liễm tâm tình đùa giỡn cùng Ngọc Tu La, chân đạp phi kiếm, tay cầm bảo kiếm Kim Đan kỳ toàn thân ở vào trạng thái phòng ngự hướng sơn động phía dưới. Nàng phóng xuất thần niệm tìm kiếm bốn phía, thoáng chốc nhìn thấy trên nham bích bao trùm một tầng kết giới hơn nữa cảm thấy đầu của nàng giống như bị nghìn vạn lần cương châm đâm vào, đau đến nàng thiếu chút nữa từ trên phi kiếm ngã quỵ xuống.
Ngọc Tu La treo ở phía trên Bao Cốc, đối với nhất cử nhất động của Bao Cốc đều nhìn vào trong mắt. Nàng cười nói: "Bao Cốc, bảo vật khó tìm, hơn nữa bên cạnh trọng bảo tất có hung hiểm, ngươi không cảm thấy ta là một sự hỗ trợ đắc lực sao?"
Bao Cốc dĩ nhiên biết Ngọc Tu La sẽ không vô duyên vô cớ giúp đỡ. Nàng trả lời vô cùng thẳng thắn: "Được nha."
Ngọc Tu La hiển nhiên đối với việc Bao Cốc thống khoái đáp ứng có chút ngoài ý muốn. Nàng lo lắng Bao Cốc đáp ứng quá dễ dàng sau đó lại đổi ý, vì vậy cười hỏi: "Đáp ứng dễ dàng như vậy? Không sợ ta chia trọng bảo của ngươi?"
Bao Cốc đáp: "Nếu đáp ứng ngươi, dĩ nhiên sẽ không sợ ngươi chia phần."
Ngọc Tu La bị Bao Cốc làm cho hồ đồ, nàng cùng Bao Cốc không thân chẳng quen, trên thực lực của nàng lại không cách nào áp chế Bao Cốc cùng Ngọc Mật, Bao Cốc hoàn toàn có thể độc chiếm bảo vật nơi đây, vì sao nàng thuận miệng nhắc tới Bao Cốc liền đáp ứng.
Đáp ứng rồi? Ngọc Tu La nói:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-von-phuc-hau/1706613/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.