Bao Cốc không trả lời Tiểu Thiên Hồ, bám lấy dây xích bò lên trên. Tuy nói nàng không cách nào đề khí vận công nhưng luyện đấu chiến kỹ cùng tu luyện lâu như vậy, vô luận là khí lực hay là độ nhanh nhẹn, năng lực phản ứng đều có tiến bộ rất lớn. Cao độ mấy trượng này đối với nàng mà nói một chút độ khó cũng không có, chính là cả người ướt đẫm, y phục còn rỉ nước có chút vướng bận, vài lần đều bị làn váy cuốn lấy chân thiếu chút nữa trượt ngã. Nàng làm trò này trước mặt hai yêu tinh một lớn một nhỏ, Bao Cốc thực sự xấu hổ phải cởi sạch y phục ướt sũng nên chỉ có thể thả chậm tốc độ cẩn thận leo lên.
Nàng leo được một nữa, khóe mắt thoáng nhìn Tiểu Thiên Hồ vô lực quỳ rạp trên mặt đất, tựa hồ rất khó chịu. Nàng quay đầu nhìn thấy Tiểu Thiên Hồ cũng đang nhìn nàng, sau đó liền độn trở về trong huyết thệ lệnh bài. Bao Cốc vội hỏi Tiểu Thiên Hồ trốn trong huyết thệ lệnh bài: "Ngươi không sao chứ?"
Tiểu Thiên Hồ đáp: "Không trở ngại, chỉ là bị phù chú ở đây áp chế, linh khí trên người hao mòn rất nhanh...." Nói xong đôi mắt nhắm lại ngủ thiếp đi.
Bao Cốc cảm thấy Tiểu Thiên Hồ ngoại trừ có chút suy yếu không có gì trở ngại, nàng đánh thức Tiểu Thiên Hồ, ném hai linh quả cho nó để nó ăn rồi nghỉ ngơi một chút, liền không hề để ý đến nữa, tiếp tục leo lên trên.
Rốt cục, Bao Cốc bò lên trên quan tài. Nàng phát hiện quan
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-von-phuc-hau/1706619/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.